Trang

LẶNG LẼ SAU ÁNH HÀO QUANG...


Sau rất nhiều phù phiếm, hào quang và sự trăn trở của sự nghiệp, cuộc sống hiện tại này. Thành công hay thất bại...với tôi đều là sự THÀNH CÔNG đáng chấp nhận nhất... Nó có thể là bài học lớn sau những lần thất bại toàn diện...của 1 trận bóng giao hữu, của 1 phi vụ làm ăn đổ  bể, của 1 sự trao niềm tin không đúng chỗ, hay chỉ là 1 tình yêu đổ vỡ... Tất cả ....tôi cho nó là những thành công vang dội mà khi còn " thở" đã đạt được...
Sau ánh hào quang ...đó là những sự mất mát lớn nhất... Có thể, ai đó nói với tôi ...bạn đã thành công của hiện tại. Nhưng như một định luật tự nhiên của 3 phần nổi, 7 phần chìm...đánh đổi cho sự thành công ấy...là những giọt nước mắt...những tủi nhục và cả những hành vi hèn hạ, bẩn thỉu, ....để có được vị trí như hiện tại.. Có lẽ điều này ai cũng có thể hình dung ra... Nhưng đằng sau sự thành công của hiện tại.. đó là cái bóng của cái tôi vẫn vắt vẻo, siêu vẹo, lờ mờ...tìm đường về khi mỗi tối buông xuống. Đó là những dằn vặt cho cuộc sống ngả màu tối của những lỗi lầm không lối thoát... Càng sống, càng mở mắt nhiều, càng cay lệ khóe mi,... Nói đàn ông mà khóc thì nhu nhược quá... Nhưng thực sự...sau khi quay lưng với thành công để về căn nhà nhỏ ấy...là lả tả những giọt nước mắt cứ chậm rãi rơi nhè nhẹ...như chính món quà mà thượng đế bạn tặng.. Nó có thể là sự đúc kết của một câu chuyện dài.... để đến khi không chịu được nữa... như qui luật..nó sẽ tự rơi... 

Hào quang cho mỗi người ...chính là ánh nắng thơm ngọt tỏa trước mặt... và đằng sau là những giọt mồ hôi nhễ nhãi...vụng về làm ướt đẫm bờ vai... mà chỉ duy nhất người đó có thể cảm nhận và hiểu được ...nó vì điều gì?!
Tôi  - thực sự yếu đuối... trong cái thành công nhỏ bé này. Yếu đuối khi chấp nhận thành công quá nhanh.. so với những gì đã trải qua.. Một khi nó chịu nhìu vết thương nhỏ, lớn của cuộc sống.. phản vệ của bản ngã đó là sự thách thức thời gian đến điên cuồng để lao vào những sân si mà mục đích cũng chỉ là.... " tao phải thắng mày - sự thành công ngu dốt" Để làm gì? luôn là câu hỏi sau thành công...hoặc sau khi bạn nhận được món tiền lớn...  Với tôi... để thực hiện những gì tôi thích và để chứng minh với mọi người là tôi luôn có thể làm được ... miễn là tôi muốn!... Điều đó tới giờ ...có thể đã làm tôi cảm thấy sai!?
Giờ phút này... tôi xin gởi lời xin lỗi đến quá khứ hào quang của những thành công mà tôi có được...
Chắc chắn sau thành công ...sau ánh hào quang ấy... bạn và tôi nên ngẫm lại một chút...để đừng tự bóp nát thành công ấy một cách huyễn hoặc về thời thượng cho cuộc sống trắng đen lẫn lộn này...
Chào!

6 nhận xét:

SongHuong nói...

Song va nem trai voi day du sac mau cuoc song la thanh cong lon
Viet ra duoc nhung dieu nhu tac gia lai la 1 thanh cong vang doi

Ta là ai..! nói...

Cám ơn bạn SongHuong nhé. Chỉ là cảm và viết thôi..

SongHuong nói...

Cảm rất tinh tế,ai cũng cảm được như bạn thì văn hóa tràn đẹp tràn ngập tg này.Tất nhiên..sẽ ko bao giờ có điều đó xảy ra

Ta là ai..! nói...

Sự bất công của tần số cảm mỗi người...tạo nên cuộc sống này mà.

SongHuong nói...

Tần số cảm mỗi ngừoi luôn khác nhau..bạn ko là tôi..tôi ko là bạn..nên độ chênh lệch là điều ko thể tránh khỏi

Nặc danh nói...

Dù sao đó cũng là quy luật cuộc sống. Muốn sinh tồn thì phải đấu tranh...
Thành công cũng chỉ là một từ trừu tượng....