Trang

ĐÊM CAO NGUYÊN!


Trong làn khói bay vô định giữa một bên là nước của nước mắt và một bên là gió của làn hương xưa. Nó lại đêm trắng giữa bạt ngàn - cao nguyên xanh. Ngẫm lại chuyện đời mà thấy nhạt cho phận làm người.
Bắt đầu từ khi nào, nó có thói quen vùi mình trong trong đêm băng giá của vùng đất lạnh lẽo, của nắng và gió này…để thả hồn miên man theo điệu nhảy của nhịp sống và vội vã tìm cho mình một lối thoát trong căn hầm bé nhỏ. Từ lâu lắm rồi, nó vẫn chỉ hình dung xung quanh nó là những vật cản vô hình mà càng cố vượt thì lại càng …không thể.



Bỏ chạy thật nhanh, vứt bỏ mọi thứ… nơi xa hoa của vật chất, chốn thị phị và nơi sặc mùi tiền, tình… Nó tìm về giá trị sống… của thiên nhiên, của cây cỏ, của nụ cười và ánh mắt thân thiện… Qua hơn một tháng rồi, nó được sống là chính nó… Nó thức trắng đêm…nhấm nháp hương vị ngọt khí trời… thưởng nguyệt cùng gió của vùng cao nguyên rộng lớn này.
Đêm cao nguyên thật tuyệt! là cụm từ mà nó dùng nhiều nhất… Thứ mà mà nó không biết trân trọng… Cao nguyên! Nơi sinh nó ra và lớn lên… Vậy mà nó đã nghĩ sẽ không quay về nơi nghèo khó và lạc hậu này?! Và giờ nó đã sai..nó đã biết trân trọng giá trị vĩnh cửu… nó nhận ra mọi thứ đến với nó..vật chất, địa vị, danh vọng,… rồi cũng sẽ chìm vào hư vô… sẽ là vô thường cho vạn vật… Đêm cao nguyên cho nó nhiều thứ hơn là nó tưởng… Và Đêm cao nguyên rất trắng trong suy nghĩ của nó…dù cho…đêm đang ngự trị bóng tối đáng sợ nhất.
Tiếng rít gió trong đêm luồn qua những tán lá rậm rạp, với những tiếng kêu của ếch, nhái, tiếng quạ hay tiếng hú của 1 con linh vật nào đó…tất cả hòa quyện vào nhau…và trong màn đêm như thế này…nó là một bản nhạc ..phản ánh chân thực nhất giá trị sống của 1 con người.. .Êm dịu có, cao trào có, mãnh liệt có,.. Đêm cao nguyên thật tuyêt!
Nửa đêm nghe dòng thác chảy cuộn trào, mãnh liệt như đoàn quân hung hãn rồi bất chợt vỡ vụn khi gặp những tảng đá to lớn…tiếng du dương của 1 anh chàng đồng bào thổi sáo trong đêm..lại càng tô thêm vẻ muôn màu ..muôn sắc tại bản làng cao nguyên này.
Trong ánh lửa bập bùng của bạt ngàn xanh này …với rượu cần và điệu nhảy quen thuộc,..nó lại càng cảm thấy tình người và nét đẹp nơi đây thật bao la…
Buổi sáng với li cà phê đen, đậm và đặc…cùng cái lạnh, bầu trời mờ mờ ảo ảo của làn sương sớm và đâu đó nụ cười sảng khoái của một ai đó, cái ngái ngủ của những em nhỏ đang bước từng bước để tìm cho mình cái chữ…lại càng tăng hương vị cho một ngày mới tràn năng lượng….


Và …nó quyết tâm khám phá, thưởng thức nét đẹp tại chính nơi nó sinh ra…!

Không có nhận xét nào: