Trang

ĐIỀU DUY NHẤT…

Hai à, lật lại những dòng ký ức từ cuộn phim dang dở với những hình ảnh của hai… Em lại rơi nước mắt rồi… Nụ cười và ánh mắt ấy…em nhớ lắm..

Trong cái cảm xúc cứ trực trào dâng nước mắt này… Ục cảm thấy yếu đuối quá… Muốn khóc thật to nhưng lại không thể nào làm được… Tâm trạng của Ục giờ mệt mỏi lắm Hai à, Ục nhớ hai…và chỉ muốn Hai có mặt ngay lúc này…cho Ục một nụ cười thôi…chỉ duy nhất điều ấy thôi…để Ục cảm thấy rằng, cuộc sống này… hành trình còn lại này…Hai sẽ mãi mãi bên Ục… Lệ thì cứ rơi… Nỗi nhớ và cả niềm tin của Ục…Hai cũng mang theo đi tất cả. Hằng ngày… giữa bộn về cuộc sống ấy, Ục vẫn phải cười…vẫn phải diễn cho trọn vai của một ngày… Nhưng con người thật của Ục..Hai quá hiểu mà… chỉ bên gia đình, bên Hai…Ục mới có cảm giác được nhỏ bé và nũng nịu…

Giờ Ục như thế nào ư?! Ục mất niềm tin vào cuộc sống quá Hai ơi! Những cuộc gọi điện về cho Gia đình..Ục nhớ nhà, nhớ bố mẹ, anh Công và cả Hai ở nơi xa ấy lắm… Ước duy nhất  thôi… Nước mắt sẽ chẳng còn đắng trên môi nữa..sẽ không phải ngồi khóc …từng cơn…từng cơn…rồi vội vã đánh những dòng chữ như liều thuốc an thần cho những lần nhớ Hai này…


Lúc này, vô tình xem bộ film trên Movie star …về tình cảm gia đình… Ục đã khóc rất nhiều vì nhớ Hai… Ục không chấp nhận được những gì của thực tại dù rằng…Hai giờ đang ở rất xa…xa lắm… Những tấm hình về một nụ cười của hai…ục vẫn giữ bên mình…cất giữ bên trong trái tim…rồi hằng ngày lại khóc và gọi tên Hai… Ục mong rằng, ở nơi đó...Hai sẽ luôn mỉm nụ cười thiên thần ấy…

Hôm nay, Ục cũng khóc…khóc nhưng đan xen niềm vui nho nhỏ …Ục đã làm áo cho đội bóng riêng của mình…với dòng chữ KING PEARL 1984 trước ngực…như một sự tôn trọng và nỗi nhớ da diết  Ục muốn Hai tự hào về những giá trị mình đang có… tuy rằng, đội bóng này chỉ đội bóng phủi mà thôi…

Những điều có thể làm để xứng đáng là đứa em thân thiết của Hai… Ục đã và sẽ tiếp tục làm… vì một niềm tin bất diệt…. vì anh và tất cả những gì anh mang lại cho Ục….đó là niềm tin vào sự sống…Anh có thể mang theo tất cả nhưng thứ duy nhất Ục tiếc nuối đó chính là nghị lực và niềm tin sống từ anh… mà lúc này đây, Ục khao khát được Hai  chạm nhẹ thứ niềm tin khủng khiếp ây vào trái tim này… để Ục có thể bùng cháy và tiếp tục tiếp bước trên con đường đầy nắng với phong ba, bão táp này…để Ục cùng Hai lại vi vu trên những cung đường phượt khắp mọi miền tổ quốc này…


Hứa với Ục nhé… Hãy luôn bên cạnh Ục và Gia đình nhé… Vì đó là tất cả!

2 nhận xét:

Nặc danh nói...

mạnh mẽ lên anh nhé! đừng ôm đồm nhiều quá... hãy cứ làm những gì anh thích và cảm thấy thoải mái! đừng để bệnh đến thăm anh thêm lần nào nữa! hy vọng anh sẽ vẫn mãi hồn nhiên như chính những gì anh đang cố làm!

Nặc danh nói...

Hai đã về nơi xa lắm...Hai nhìn thấy tất cả những gì Ục làm..Ục nghĩ..Cái niền tin và nghị lực của Hai đã kết thúc ngắn ngủi..vậy thì Hai muốn truyền đạt nó vào em..Ục của hai..Hai muốn thấy Ục thông minh lanh lợi của Hai trên những chặng hành trình riêng chỉ mình em..không có Hai bên cạnh..Ục nhé...