…Và
điều rôm rả ấy có lẽ được lùi lại sau chất giọng bỗng trầm lại ..khi tôi hỏi về
cuộc sống của cô ấy đang như thế nào ..sao lại lựa chọn đi du lịch alone…
Sau
lần nói chuyện ấy..duy nhất chỉ một đêm với bãi cát trắng và biển… Tôi và Cô ấy
đã hứa…không liên lạc với nhau nữa, không trao nhau số phone, điều đặc biệt…đó
là không cần biết quá nhiều về lí lịch trích ngang của bản thân…mà mọi thứ được
diễn ra tự nhiên đến mức tôi cứ ngỡ rằng, tôi và cô ấy…đã quen nhau từ rất lâu
rồi… Điều sau cùng là nếu có duyên…chị em mình sẽ gặp lại nhau ở đâu đó của vũ
trụ bao la này… Lúc ấy, mình sẽ trao nhau ….li lịch trích ngang….
Khoảng
độ vài năm trở lại đây, cô ấy bỗng bỏ mọi thứ đang có trong tay của một trong
những người có ảnh hướng lớn nhất công ty, cùng với những vị trí nhất định của
xã hội…chỉ để tìm lại quá khứ với những người bạn thuở thiếu thời của ngôi trường
xưa, với những điểm ghi dấu thời gian của năm xưa của chúng bạn thân ngày nào,
rồi cả những lần khám phá những vùng miền mới …. Và mọi người nghĩ, có lẽ sau
những thành công nhất định của một quãng thời gian bươn trải đủ lâu ấy… Cô ấy,
muốn dừng lại và hưởng thụ thành quả ấy…hưởng thụ trái thơm với những chuyến du
lịch không bờ bến…
Là
phụ nữ…. cô ấy có quyền đòi hỏi một mái ấm gia đình hạnh phúc… Cũng là cái cách
mà cô ấy bắt đầu kể về mối tình không dám nói với một chàng trai học chung lớp
đại học cũng chính vì biết mình là ai và vì quá nghèo để thổ lộ thứ tình cảm mà
có thể nhận lại sự ghẻ lạnh của người đời…Sau này, cô ấy nhận ra rằng đó là sai
lầm lớn nhất của mình..bởi người đó thực sự cũng đã có tình cảm và cũng không
thể nói vì chính cái tính không tin vào bất cứ ai của cô ấy…
Bản
năng sinh tồn của một cô gái mà theo tôi suy luận có lẽ là không có gia đình…có
thể, cô ấy sống cùng người bà ngoại..vì rằng, cô ấy luôn nói..bị ảnh hưởng rất
lớn của ngoại…và ngoại đã dạy cho cô ấy bước đầu tiên của sự nghiệp sau này…chính
là điều đầu tiên, không được tin bất cứ ai ngoài mình…
Trò
chuyện với cô ấy, tôi mới thực sự vỡ òa ra rất nhiều thứ..trong đó có sự xáo trộn
về điều gì có thể khiến mình thoải mái nhất trong tâm hồn và cuộc sống thường
nhật…..Hay cứ như cô ấy …như cái kết câu chuyện của mình với nụ cười của bây giờ để nói
về quá khứ….
LẤY
TIỀN CỦA HÔM NAY…ĐỂ MUA CẢM XÚC CỦA QUÁ KHỨ…VÀ HÀO PHÓNG VỚI TƯƠNG LAI ĐI EM…
Tất cả được lùi sau lại trong đêm của những điều bí mật...
Tôi và cô ấy chia tay khi trời đã ngả màu sáng.... Chia tay của người quá khứ...và lớp người của sự xáo trộn tìm công thức đúng sai...
Hẹn lại ở đâu đó của vũ trụ...!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét