Trang

SAU GIỌT NẮNG...

Có biết bao lần tay trong tay dưới những giọt nắng nhẹ và đầy hương vị tình yêu ấy lại là những tháng ngày bao trùm của sự não nề và cô đơn ..dường như những làn mây u ám thưa thớt nhưng cũng đủ làm trái tim mất đi màu tình yêu vốn có của nó.

Sau những giọt nắng ấy, có lẽ hành trình sau này sẽ là những cơn bão táp của nỗi nhớ và niềm thương gởi về một ai đó…nhưng sẽ mãi xa vời… Trong nó, giờ là những suy nghĩ hỗn độn về một ngôi nhà không có em…về một tương lai chỉ còn những ngon nến heo hắt giữa màn đêm đen kịt và một bóng hình siêu vẹo bởi những cơn gió xô ngã một …cái tôi to lớn…

Biết bao câu hỏi cho một mối tình không hồi kết rằng nó sẽ đi về đâu? Sẽ như thế nào nếu…và nếu??? Từ chỗ quen em..biết em..và có được tình yêu của em… anh nhận ra nhiều điều lắm.. anh biết yêu thương một người ở xa mà gần là như thế nào? Anh cũng hiểu rằng…yêu một người thật đơn giản lắm… nhưng quá khó với bản ngã lạ thường của anh… Nhưng yêu em..lại là một ân huệ mà trời đất ban tặng cho anh.

Cũng từ lâu, thói quen uống cà phê đen…cùng nói chuyện với em…đã dần trở thành thói quen cho một thương hiệu mang tên vĩnh cửu. Lần trở lại ấy, mình đã thật vui và trò chuyện rất nhiều …nhưng trong ánh mắt trao nhau dưới những làn sương bay vô  định thì vẫn còn đó một sự nhớ nhung đến điên dại…

Cơn gió nơi này lạnh lắm em à… nhưng trái tim anh thì rất ấm khi mỗi lần anh nhớ đến gương mặt mè nheo ấy của em.. hồn nhiên, tinh khiết và có chút gì đó ngạo mạn..cho hợp GU với anh.. anh thích em àh.

Giờ này em làm gì? Là những câu hỏi anh thường suy nghĩ ..nhưng lại chẳng dám gọi hay nhắn tin hoi em..chỉ duy nhất anh để trong suy nghĩ và gởi nó vào bài viết vẫn như mọi khi… anh không muốn em mất tập trung cho công việc ấy…không muốn em xao nhãng những điều giản đơn của tình yêu xa này… Em hãy cứ làm việc nhé… rảnh rỗi em hãy ghé vào Blog …đọc và khẽ mỉm cười với những món quà nhỏ mà anh cũng chỉ góp nhặt bởi những  hương nắng để gởi tặng em…

Cứ như vậy nhé, sau những giọt nắng ấy…anh mong lắm là những sớm mai..ta lại khẽ nhẹ nhàng đùa nghịch cùng với sớm ban mai …và hát mãi câu “ Khi gặp nhau ta biết, sẽ không còn ai hơn nữa…”


Vậy em nhé…. Giọt nắng cho tình hồng…

Không có nhận xét nào: