
Trong một câu chuyện của những chàng ca sĩ bán kẹo kéo với
những dụng cụ cơ bản để cho một nghề bán dạo đêm ở những khu nhậu bình dân ấy với
tiếng hát nghe cũng tạm.. Nhìn vào thì có thể bạn nghĩ rằng đó là công việc của
nghiệp mưu sinh… nhưng khi tìm hiểu một vài người bán… tôi mới ngỡ ra rằng…sự
thực họ gắn với nghề ngày chính bởi niềm tin và sự khát khao được hát cho mọi
người nghe… họ tin vào những gì họ có thể làm được từ giọng hát đôi khi chỉ tàm
tạm…nhưng họ vẫn có thể làm được bằng chính khả năng bình bình đó của mình….
Ngày này qua ngày khác.., vẫn tiếng hát ấy…nhưng càng về lâu..tiếng hát và vũ đạo
tự học của họ …đã dần trở nên chuyên nghiệp hơn, mạnh mẽ hơn…mà nếu ai có lần
nghe họ biểu diễn…sẽ dễ dàng cảm nhận sự đam mê cháy bỏng ấy… Vẫn biết rằng, đó
là sự mưu sinh của từng người và họ chọn cho mình một sở trường… Nhưng với họ…nếu
không có sự đam mê …xuất phát từ niềm tin và sự khát khao để được mang giọng
hát tới mọi người… và bán được từng thanh kẹo kéo với giá chỉ 2000 VNĐ ấy… Quả
là một điều thực sự lớn lao và ý nghĩa…
Tới lúc này thì có vẻ đam mê của mỗi người luôn được thể
hiện bằng những hành động đằng sau quá trình của sự khát khao và niềm tin vào một
công việc nào đó… Phải chăng, đó là thước đo cho sự thành công của mỗi người… tất
nhiên, thành công đó được gói gọn ở nụ cười và những gì người khác kể về bạn…
Câu chuyện về những nghệ sĩ bán kẹo kéo thôi… cũng đủ
làm tôi thấy nhờn nhợn người bởi quả thực… Những gì tôi đang làm…không hẳn đó
là sự đam mê …mà có vẻ đó là trách nhiệm…mà một khi…làm vì trách nhiệm của
không còn gì lựa chọn…bạn nghĩ nó có kéo dài được bao lâu? Chẳng cần kiểm chứng
đâu xa…. Với những status của hàng vạn người luôn ca thán về công việc hiện tại
hay chỉ là những dòng tâm trạng nặng trĩu về cuộc sống và tương lai…đủ là minh
chứng cho ngọn lửa đam mê và sống trọn vai của trách nhiệm rồi….
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét