Trang

ÔI CÁI ...ĐỆT..!

Trong một hội quán nhỏ…trà đạo.. lại xuất hiện nhiều thế những tay đánh bài…họ sát phạt nhau với những cái vung tay thật mạnh, ánh mắt lạnh ngắt và hàng tá câu chửi thề…không thể tục hơn… Lẳng lặng phía bên kia lại là một nhóm sinh viên đang tranh luận các đề tài...Góc nhỏ của quán lại là khoảng không của tình yêu với 1 cặp đôi đang say xưa trao nhau những lời nói ngọt ngào cùng với cử chỉ vuốt ve… Góc còn lại, đó bạn biết là ai?.... Nó đó…
Nó im lặng, nheo mày, nhìn và theo dõi như một nhiệm vụ của bà tám… lắng nghe rồi lại nghĩ…và khua tay như xua đuổi những suy nghĩ đang tồn đọng trong đầu nó.. để tập trung cho việc viết bài Up blog… Sao lại không viết về những cái mình đang thấy nhỉ? Thế là mở lap và bắt đầu mô tả cuộc sống thường nhật của quán này…
Nó lấy tựa là Đánh Bài… không phải là do có nhóm đánh bài trong đây nên lấy luôn cho tiện…mà đơn giản nó đang nghĩ mọi thứ như kiều một ván bài… ván bài theo nghĩa đen và nghĩa bóng…
Bỗng có tiếng “ Mày hả bưởi? DCM, cho mày chết” Liếc qua…ờ.. mới bị chặt tứ quí… một người cay cú…3 người sung sướng… Ây da, ván bài của người này thẳng và thực tế quá….  Rồi tiếp tục là những lần vỗ đùi, đập bàn, văng tục, …không ngớt xảy ra… Đúng là phản ánh chân thực và thô thiển nhất… Có lẽ họ đang giết thời gian bằng thú vui tiêu khiển…vì đó là ban trưa… 
Rồi tiếng cãi vã nhưng lịch sự hơn… “ Mình nói là phải làm theo cách này, sao bạn cứ bàn lui vậy…bạn không muốn thì phải làm theo số đông chứ?” Mặt cái thằng nhóc đeo mắt kiếng bỗng nghệch ra…Ờ..thì mình có nói gì đâu, góp ý  thôi mà?”. .Ơ cái thằng đệt này… làm mất mặt nam nhi quá… để con bé la thẳng vào mắt… thêm lũ con trai còn lại mỗi thằng một tay ôm điện thoại lao vào FB… À, ra thế nhóm này chỉ có thằng mắt kiếng và con bé lùn này là làm… Lũ còn lại là quần chúng…. Haizzzz,.. học với chả hành…
Anh nói là anh yêu em nhất cơ mà…. Chết mẹ, rợn người quay sang… à… đôi tình nhân…thằng bụng bự búng ra sữa kia nói với ả còn lại…mái tóc vàng hoe….quần siêu ngắn và áo không thể đụng tới quần… haiz… uhm, e cũng yêu anh lắm… sao mà nhỏ nhẹ…và phê thế…. R…e…..n…g… Alo, con đang học… Mẹ làm phiền con quá?!... Lát con về con ăn… Ơ đệt, cái thằng heo này..mẹ nó gọi về ăn…đang ngôi ôm gái mà nói là học…rồi còn quát nữa… Con với chả cái… À, mẹ anh… Lo cho anh quá ..a cũng không thích..a muốn tự lập..Con bé kia, tíu tít cười… như đang yêu Hero.. Ờ… mày cứ tin đi..rồi ngày nào đó…nó ôm nhỏ khác…mày gọi tới..nó cũng sẽ đối xử như thế đó con… Nghĩ trong đầu rùi cười cười thâu… hehe…
Trong cái phòng 20m2 này…sao cuộc sống thế hiện chân thực nhẩy… Góc còn lại là NÓ… lầm lũi nghĩ nghĩ rùi ghi ghi…xóa xóa… chắc bợn kia…nghĩ nó đang bị tự kỉ hay người yêu bỏ hay…. Kệ mịa.. cuộc sống nó thế mà…! Mình nghĩ người khác được thì người ấy cũng có quyên mà…
Nói chung là cả lũ đang đánh bài theo thể  thức tự do…

Viết ra cho các bạn đọc chơi thôi!...Tùy hiểu mỗi người nghen… 

6 nhận xét:

Nặc danh nói...

Tôi yêu Việt Nam....haha....Những hình ảnh chân thật từ cuộc sống...cũng chỉ có ở Việt Nam

Nặc danh nói...

Há há há...bài viết vui quá

Nặc danh nói...

ôi cái đệt, tác giả nhìu chuyện quá, hehe

Unknown nói...

nực cười ng viết rãnh ứa nhỉ ...!!!!

Unknown nói...

nực cười ng viết cái này rãnh wá nhhỉ...!@!!!

Unknown nói...

nực cười ng viết cái này rãnh wá nhhỉ...!@!!!