Trang

CHỢT BUỒN NƠI ANH...

Dòng xoáy trong tình yêu luôn tạo ra sức mạnh vô cùng lớn cho những ai lỡ bước chân vào con đường tình yêu, để rồi mỉm cười với hạnh phúc hoặc sẽ buồn vì một ai đó… Trong nó giờ là chợt buồn cho một tình yêu… Nó nói là chợt buồn để dễ vượt qua mọi thứ..khi mà sau nỗi buồn ấy …là cả một biển trời sóng gió.

Quang cảnh cho một buổi chiều u tối với biển động dữ dội và những cơn gió như muốn khoét thật sâu vào tâm hồn đang rất đau…đó gì? ..Là cảm xúc tình yêu mang lại hay là điềm báo trước cho một sự thật không hoàn hảo… Dù rằng, tất cả cũng đang là những cơn sóng ngấm ngầm cuộn trào bên trong vỏ bọc hoàn hảo ấy và nếu có chăng, nó sẽ bùng phát tại một thời điểm nào đó trong giấc mơ có thật của mỗi tối… Lúc ấy, cánh cửa sẽ mở..rồi đón từng đợt sóng vỗ….
 Nhiều lúc, nó vẫn ngồi một mình bên dòng sông ấy…rồi thả hồn theo từng nhịp của những lá non đung đưa theo gió…và nghĩ về em. Nghĩ về những gì là của nhau…là quá khứ của hoài niệm và dần chìm vào giấc mộng mị của tương lai… Lúc ấy, anh chợt buồn đó em à…

Cũng có thể, trong khoảng thời gian anh mất tích cùng với biết bao câu hỏi về anh..về mối quan hệ này nghĩa là như thế nào? Lúc ấy, anh  rất tệ bạc với em… nhưng cũng là lúc anh chợt buồn đó em à…

Rồi những lúc anh vô tình phượt theo cảm xúc bay thật xa… sống vì anh thật ích kỉ va vô tâm với mọi thứ xung quanh… Có cả ngàn lí do anh bao biện cho sự thật ấy… Nhưng sâu trong anh, đó là nỗi đau không nguôi của chợt buồn…

Cảm giác u tối ở hiện tại và anh lại chạy thật nhanh để trốn vào nơi của những giấc mơ kì diệu giữa núi rừng, giữa biển, giữa tình người… Nhưng sao anh lại không bên em ư?.. Nếu anh nói là vì em..thì anh cũng là kẻ ngụy biện.. Nếu anh nói vì anh thích thì nó là sự ích kỉ hay vô tâm …nói đúng hơn là chẳng hề yêu em… Bởi vậy, anh luôn tìm cho mình một chỗ đủ tối…đủ hơi ấm…chỉ để núp người vào bên trong khẽ cho lệ rơi nhòe nơi ấy… và rồi lại vội vã tìm một nơi khác… Lúc ấy, anh là ai nhỉ?...

Nhưng em à, những lúc chợt buồn vì em..vì hiện tại…hoặc điều gì đó… anh thường sẽ chạy đến những nơi khác…và im lặng đó. Bởi thế là bản tính ngu xuẩn và cái tôi to lớn của anh tạo nên… Biết là sai nhưng sẽ làm được gì với những điều xung quanh đây… Khi mà mọi thứ trở nên “ liễu rũ”  ngay nơi hiện tại.


…Ngay lúc này, anh chợt buồn..! Chợt buồn ..và anh sẽ đi xa...chỉ để tìm lại chính mình.

Không có nhận xét nào: