Trang

KẾT THÚC NHÉ...

Lòng anh chợt đau thắt lại khi vô tình đã làm nước mắt em rơi trong ngày quan trọng này… Có lẽ, anh và em sẽ rời xa nhau… mãi mãi luôn đó… Anh cũng đã nói mình sẽ viết nhật ký yêu xa…cũng từng đã hứa sẽ chia tay khi một trong hai thấy không còn ý nghĩa với nhau nữa…Nhưng có lẽ anh đã nhầm em à… anh nhầm khi đã yêu một người quá tốt như em.. Cũng nhầm khi đã ngạo mạn chiếm đoạt tình yêu trọn vẹn của em dành cho anh… Cái ngông cuồng của tuổi trẻ khiến anh…không muốn em rời xa anh..dù anh biết…anh sẽ không thể đến với em… Em thì cứ mộng mị chạy theo những giấc mơ để yêu anh và anh cũng sẽ yêu em… Anh yêu em của hôm nay… Đó là điều anh hay thường nói với em nhất… em cũng hiểu và cũng chấp nhận …yêu anh của hôm nay mặc ngày mai ra sao…


Anh thì lắm lý lẽ và luôn làm em đau đầu nhất… Em nói yêu anh…em hại não lắm …và cũng mệt mỏi vì chờ đợi lắm… Nhưng em biết không? À…sao em biết được khi mà… anh đâu có nói ra… điều gì anh sợ về hôm nay … anh sợ mình yêu hôm nay quá nhiều…để tạo ra sự hi vọng quá lớn từ hai phía…và anh sợ luôn cả ngày chúng mình xa nhau…dù anh muốn ngày ấy chỉ mãi nằm trong trí tưởng tượng…
Cuộc sống của anh và em quá khác nhau…và chính cái đó lại là người quyết định cho mối tình này có tan hay hợp được không? Và tất nhiên, anh chọn là hợp.. Anh chọn thôi nhé?! Mãi biết được đâu, khi chính thời gian này…lại là kẻ đẩy anh và em ra xa… Anh sẽ theo tàu ra biển khơi…nới nào ư? Anh cũng không rõ, nơi nào có chân trời em à…  Vì sao anh đi? Đơn giản lắm… Vì anh phải đi…đi khi hạt sương trong tim anh bỗng lớn lên gấp bội…đủ làm anh tái tê khi nhìn vào đôi mắt đầy nước mắt của em… Anh lại tan chảy và hòa cùng em… Cứ như vậy, cả anh và em đều không thể từ bỏ nhau được..

Nếu anh ở lại thì sao? Chẳng sao cả em à… sẽ chẳng còn là anh… Em yêu anh vì anh là chính anh… vậy hãy để anh là anh nhé… Tình yêu thì sẽ vẫn còn…nguyên vẹn và trinh trắng… Dù ở bất cứ nơi nào… Anh sẽ vẫn dành tình yêu cho em…ở ngay chính giữa con tim em à. Em hãy cho những người xung quanh em cơ hội để có thể xóa nhòa hình ảnh anh nhé.. À, mà em hãy để người ta xóa nhòa thôi nhé…đừng xóa luôn… Anh sẽ cảm nhận được đấy…

Dòng tin nhắn mỗi ngày anh sẽ vẫn luôn gởi cho em… Em đừng lấy nó làm áp lực cho mình nhé… Mỗi người một nơi…anh không coi đó là liều thuốc thử cho tình yêu mình đâu? Vốn dĩ, anh rất ghét sự nghi ngờ và tính bất đồng của nó… mà đơn giản anh chỉ xem đó là câu chuyện tình yêu xa của 2 kẻ si tình mãi không thể đến…

Em hãy chọn cho mình một người…đừng giống anh em nhé…để lại phải đau? Hãy chọn người yêu em để xây dựng cuộc sống hạnh phúc viên mãn. Lúc ấy – anh sẽ là chiếc bóng đi sau lưng em…như chính những gì em muốn. Điều tồi tệ xảy ra là lúc này em à.. Khi anh viết xong những dòng tin nhắn cuối cùng…cũng là lúc anh và em…đã không thể đến với nhau nữa… Nên, có lẽ tim anh sẽ nhỏ giọt máu..hòa tan vào trong giọt sương …để mãi mãi anh nhớ đến em.


Kết thúc em nhé, anh sẽ chỉ còn gặp được em…trong những giấc mơ mỗi đêm.. Anh hi vọng vậy! 
Có lẽ anh vô tình chạm nhẹ vào em và chính trái tim anh... nhưng tổn thương mạng lại thì quá lớn và mãi mãi cho cả hai...

6 nhận xét:

Nặc danh nói...

Haizzzzz..la sao ta?
Van dnah ty cho em ma khuyen em cho ng xung quanh co co hoi den voi em
Moi ngay anh se nhan tin cho em..vay lam sao em ay quen duoc anh ta?
Yeu thuong con do,sao ma quen duoc tac gia oi
Mau thuan qua .........

Nặc danh nói...

Yêu thương vẫn còn, cớ gì phải chia xa?
Éo le thay Một Kiếp Trọ Tạm Bợ này

Nặc danh nói...

Yêu thương còn đó, vẫn vẹn nguyên trinh trắng vì cớ gì làm khổ nhau ?
Éo le thay cho Một Kiếp trọ Tạm Bợ Này.

Nặc danh nói...

đồng ý với bạn. quá mâu thuẫn. chắc tác giả cũng ko hình dung được hướng đi cho mình hiện giờ nhỉ

Nặc danh nói...

dung la mau thuan that do. hay giu lay tinh yeu chu tac gia. dung de ai dau kho them nua nhe

Nặc danh nói...

Có một nỗi nhớ cứ ám ảnh mãi nơi đây, chỉ mong nơi đó nhớ giữ sức khỏe và bình an. Sẽ ổn cả thôi, chắc chắn vì luôn cầu nguyện khi còn có thể...
Lì Lợm