Trang

CON NHỚ NHÀ…

Mẹ à… Con luôn gọi như vậy mỗi khi nhận ra đó là mẹ… ngày ấy bắt đầu từ khi chào đời và khi con biết đó là mẹ của con….Kể từ ngày ấy đến bây giờ và cả sau này ..mãi mãi Mẹ hãy luôn là mẹ của con nhé.. Sở dĩ con hay gọi Mẹ à..Mẹ ơi…vì đó là cách con có thể cảm nhận lúc nào mẹ, bố và gia đình mình luôn ở bên cạnh con…


Năm nay con vui lắm… khi cả nhà mình vào cũng đón xuân với con…có bố, mẹ và cả anh trai nữa… trong bữa tiệc cuối năm của cái tết Dương lịch…. Tuy rằng, thật tiếc là đã không trọn vẹn vì thiếu một điều lớn lao ấy… Nhưng bố vẫn nói…anh mày theo vào đây luôn rồi đấy?! Con vui và cũng buồn lắm… Gia đình mình đã đi rất nhiều chỗ, ăn rất nhiều món, chiêm ngưỡng rất nhiều cảnh đẹp… và trên gương mặt bố mẹ với những vết chân chim của thời gian như ghi dấu sự tàn  khốc của cuộc đời…Mái tóc bố và mẹ đều ngả màu rồi… mà cách đây 2 năm…nó vẫn xanh.. Gương mặt ấy, vẫn vui và rạng ngời…. Con cũng vui vì nỗi đau đã vơi vơi đi phần nào…

Tối hôm qua, khi con và anh trai giữa ra ngoài mua chè cho bố mẹ ăn… Anh nói..vì bố vào trước mà… anh nói là … Bố lên thắp nhang cho Hai rồi lại khóc…nhưng bố lại vội giấu nhẹm nước mắt ngược trở lại… Nhưng đôi mắt hoe đỏ ..thì làm sao mà lại giấu được… Bố luôn là như vậy bố nhỉ? Bố đã rất nhớ Hai…người mà bố mẹ luôn tự hào và là điểm tự vững vàng nhất… Bố mẹ đã không gục ngã khi mà cái điểm tựa ấy..đã vô tình vội vã sụp đổ vì số phận mà chính con đã không thể gượng nổi…  thì bố vẫn là bố đã kéo cả còn tàu tiếp tục vững bước vì cuộc sống …Bố đã mạnh mẽ là điểm tựa cho mẹ…manh mẽ tát mạnh vào con ..để con chợt tỉnh lại với câu nói… Cuộc sống vẫn còn tiếp diễn và con không được buông xuôi…anh còn sẽ không thể thanh thanh thản được.. Giờ con là trụ vững cho bố mẹ… Con đã òa khóc như một đứa trẻ..gục ngã trên đôi vai bố… đôi vai đã không thể chịu nổi vì nỗi đau quá lớn… nhưng bố vẫn làm được… Con cám ơn bố và mẹ nhiều lắm! Hôm qua, con đã lại khóc… khóc vì con nhớ nhà… mặc dù bố mẹ và anh trai đang ở rất gần con…
Bố nhớ không? Khi mà bố cầm sổ hộ khẩu để làm công việc  cuối cùng cho Hai là…”gạch” tên Hai ra sổ.. Bố đã khóc… đó là lần đầu tiên con chứng kiến bố khóc…dù những lần trước con chỉ thấy mắt bố đỏ hoe… Bố đã khóc vì bố nghĩ con đang ngủ..vì bố nghĩ mẹ đã đi làm và anh trai giữa cũng thế… Con đã không dám bươc xuống cầu thang nữa… mà đã ngã khuỵa ở  trên… con cũng không dám khóc thành lời…mặc cho nươc mắt rơi rất nhiều.. và bố biết không, con chỉ muốn bố khóc thật thoải mái một lần…không gắng gượng nữa…không cố chịu và nén sâu trong lòng nữa..bố hãy khóc để nhẹ lòng đi…. Lúc ấy, con đã vào phòng thờ …chỉ để ôm di ảnh của Hai và khóc… Chắc bố sẽ không biết và mãi con cũng không muốn bố biết…

Bố mẹ biết không? Cứ mỗi đêm – con lại xem hình của Hai cũng như xem những clip về Hai..con lại cười và nước mắt cũng lại rơi… Con nhớ Hai…
Cũng qua rồi cái ngày định mệnh 25/7 âm lịch ấy… Nhưng con sẽ chẳng thể gượng được nếu bố không là bờ vai mạnh mẽ ấy… Con sẽ là trụ cột theo đúng nghĩa ấy… Nhưng bố ơi, mẹ ơi… con cũng nhớ Hai lắm… khi qua mẹ gọi điện về nhà chỉ để dặn thằng Ngọc  - con nuôi nhà mình là lên chỗ Hai để lau dọn và thắp cho hai nén hương… Con lại khóc… cứ mỗi lần thấy mẹ nhắc về Hai …con đau lắm.. Cũng như hôm qua, các bác tới…và mẹ lại khóc…khi nhắc về Hai…

Hôm nay, khi nhà mình đoàn tụ.. vẫn như thường lệ sẽ là 5 chén cơm mẹ nhé… nhưng mãi mãi từ này về sau..sẽ có một chỗ trống… Một nỗi buồn vô vàn… Những ngày này cuối năm..con  nhớ nhà… Nhớ bóng dáng của Hai mỗi lần con và Hai về tết… Càng nhớ Hai, càng nghĩ vê Hai…con lại càng yêu thương bố mẹ , anh trai hơn nữa…vô vàn lần con mong bố mẹ và anh trai giữa mạnh khỏe, anh lành ….
Với con chẳng gì có thể đổi được tình cảm này… con đã và luôn mãi mãi dành cho bố mẹ, hai và a trai giữa… Dù có gì đi nữa..!
Bố à, người ảnh hướng lớn tới suy nghĩ của con… Con sẽ mạnh mẽ như bố hằng mong… Nhưng bố hãy hứa với con là sẽ mãi mãi bên con nhé… vì con sợ …những lúc như thế này…khi nước mắt lại lã tã rơi với những dòng đánh máy …dù rằng..con đang ở quán cà phê…

Bố hãy là người chở con đi và đón con về mái nhà yêu thương bố nhé…. 

Mẹ..! Điều con muốn ở mẹ …hãy đừng làm đôi mắt thêm sâu nữa …mẹ nhé…

Xuân tới – Con sẽ về với bố mẹ và gia đình… Rồi cả nhà sẽ cũng trò chuyện với Hai, mẹ nhé…


1 nhận xét:

Nặc danh nói...

Một gia đình hạnh phúc,tình cảm thiêng liêng mãi mãi ngự trị trong trái tim người