Trang

02.10.2014 - ANH LÀM EM BUỒN..!

Biết bắt đầu từ đâu nhỉ? Muốn nói với em nhiều điều lắm … Đôi khi, anh nhớ em và yêu em ở những kỉ niệm xa xa nhau… Đôi khi, anh muốn thời gian quay trở lại cái ngày định mệnh ấy..để ước thêm lần nữa … ước rằng, thời gian lùi thêm lần nữa để anh và em có thể gặp nhau khi cả hai là những tờ giấy trắng tinh của tiểu thuyết tình yêu ngày nào.

Giờ trong anh như thế nào?! Cảm xúc nó cứ lên xuống như biểu đồ hình sin và làm tim anh vui đó, buồn đó, bình thường lại và trở nên hối hả hay hạnh phúc khi bắt gặp nụ cười từ em. Em thân yêu – điều gì là mãi mãi? Mãi mãi bên nhau… mãi mãi nở nụ cười trên môi của sự mãn nguyện trong hạnh phúc … mãi mãi tìm và chia sẻ với nhau mọi thứ, dù đó có thể là một sự thật đến không thể chấp nhận, một sự thật đến nỗi cả hai có thể bị chính mũi tên từ quá khứ… vượt thời gian và đâm thật sâu trong trái tim của nhau, mà xa nhau mãi mãi… Anh chẳng thể có câu trả lời nào hợp lý cho câu hỏi mãi mãi ấy…

Có lẽ anh, đang rơi vào trạng thái của sự hỗn độn giữa cảm xúc của thực tế, và hờn ghen của quá khứ nơi em. Đó có thể là tất cả những điều anh đang muốn nói với em… Trong anh luôn có ý nghĩ về những gì em đang nói … em đang giấu anh, à không! Đúng hơn là em đang chưa kể hết sự thật cho anh… có thể, đó là sự thật sẽ làm anh đau lắm…trong suy nghĩ của em là như vậy đúng không?! Nhưng với anh, điều đó làm anh đau lắm .. đau hơn cả biết sự thật vì đó là cơ hội để anh gần bên em… để tâm trí hòa quyện nhau… và để biết rằng, anh yêu em đến nhường nào… có thể, sẽ chấp nhận mãi mãi hoặc sẽ đau mãi mãi… nhưng đó lại là sự thật em yêu à.

Có thể, mọi thứ được anh vẽ ra bằng cảm xúc của sự ích kỉ trong tình yêu quá lớn dành cho em. Để em luôn mệt mỏi khi cứ mãi xây dựng niềm tin nơi anh và chạy theo những cảm xúc kì quoặc mà anh tạo ra... rồi cứ mệt mỏi và chán cho cả hai. Anh xin lôi! thế nên.. anh quyết định viết ra để ghi nhớ rằng... hôm nay, 02/10/14 anh làm người anh yêu nhất..phải suy nghĩ và đau đầu với anh. 

Em biết không?! Niềm tin anh trao em .. một niềm tin mãnh liệt, niềm tin của lòng kiêu hãnh,.. dành cho người mà anh rất yêu… để em hãy giữ vững lời thề, lời hẹn ước,… xây dựng gia đình thật hạnh phúc trọn ven, em nhé…

Em yêu, chẳng hiểu tại sao? Anh lại mất cân bằng như lúc này. Đêm qua, chiếc xe lao vun vút giữa đêm khuya len lỏi từng vệt sáng, anh cảm thấy cô độc khi nghĩ tất cả về câu chuyện của em.
Anh muốn em hiểu rằng… anh yêu em mãi mãi… bởi yêu em, nên mọi thứ thuộc về em.. lại là tài sản của anh. Nó có thể xa vời.. có thể rất gần nhưng bức tường vô hình tạo ra giữa anh và em , nhỏ thôi – nhưng lại làm anh cảm giác xa lắm.

Cảm xúc của hôm nay thật khó chịu… hát hát thật nhiều…lướt web và anh lại nghe bài “ muốn nói lời yêu em” Nó thật đúng với cảm xúc của anh lúc này. Để rồi từng dòng viết lại được gởi đến em như một thông điệp …

Thông điệp hôm nay  có nhiều tâm trạng của sự hỗn độn vì… thiếu em bên cạnh anh lúc này để nói rằng: “ anh yêu! Em vẫn mãi mãi bên anh…”


Không có nhận xét nào: