Hẳn
câu nói của những về tình yêu luôn mang đến cho mỗi người một niềm tin cháy
bóng đưa một tâm hồn từ bóng tối trở về ánh sáng… từ bế tắc chuyển về lạc quan…
Quan điểm của mỗi người trong tình yêu có thể khác …nhưng phép màu của tình yêu
mang lại thì đại đa số đều cảm nhận được một cách rõ rệt và có nhiều nét tương
đồng nhau.
Lúc
nào thì tình yêu đẹp nhất? Lúc mới yêu hay lúc yêu rồi….hay dư âm nó mang lại
bao tiếc nuối hoặc căm thù lẫn nhau… Nét đẹp trong tình yêu theo tác giả …đó là
sự quyến rũ giữa hai cái tôi đang bị thích nhau… nghĩa là lúc họ bắt đầu trao
nhau những ánh mắt tình tứ, trao nhau những cử chỉ đầy lãng mạn mà chẳng ai nói
ra rằng…anh thích em hay em thương anh… Đó là sự cho đi và mang lại những nụ cười
rất yêu dành cho nhau… nụ cười của những làn hương ngất ngây tâm hồn mỗi khi
hai ánh mắt chạm nhau và những lần hé nụ cười đầy ẩn ý… Và đó là khoảnh khắc
tình yêu trào đời.
Tác
giả thích cái sự thích của hai tâm hồn đang dần nhen nhóm lên một tình yêu… Phải
chăng đó lại là những khoảnh khắc mà mỗi người sẽ nhớ nhất về nhau… nhớ như những
gì họ làm mà không cần suy nghĩ, cho mà không cần hối tiếc … chỉ đổi lại sự mãn
nguyện của người mình yêu …thế là đủ rồi.
Tiếp
theo đó, là sự bất chấp trong tình yêu… điều mà chắc hẳn ai trong số chúng ta đều
không dưới vài lần bất chấp để có được tình yêu mà có thể sau này đó là sự hối
hận lớn nhất khi không nghe theo mọi người, khi không để ý xung quanh, khi…..
và khi…. Nhưng trên tất thảy mọi thứ… họ đã làm đúng với sứ mệnh của tình yêu
mang lại… Nếu như yêu mà lí trí luôn thắng con tim liệu rằng tình yêu đó có quá
thực dụng… Nhưng nếu yêu mà con tim cứ mãi thắng lí trí thì đó lại là sự mù
quáng… Tác giả lại chấp nhận sự mù quáng ấy… chấp nhận sự bất chấp để con tim cứ
mãi yêu và hưởng trọn vị của hạnh phúc trong tình yêu.
Nếu
ai nói rằng, yêu thì phải đặt lí trí… đó có thể là những mối tình thứ n của họ…khi
kinh nghiệm được đặt trong đóa hồng tình yêu… nghĩa là khi ấy hoa hồng đã ngả sang
màu khác…. Không còn là sự hồng đẹp, không còn là một tâm hồn yêu chỉ vì yêu…mà
lúc ấy…những chiếc gai nhọn sẽ là hình ảnh cho sự lí trí cần phải có nếu không
muốn …niềm tin trong tình yêu cứ mãi mất đi…
Thế
mới biết rằng, tình yêu luôn là một môn phái …một tín ngưỡng mà chẳng ai có thể
làm chủ được… cũng như chẳng ai có thể tự hào ..mình thắng trong tình yêu cả.
Chỉ đâu đó, là những giọt nước mắt trong hạnh phúc, những lần nuốt ngược nước mắt
vào tim khi vị đắng trong tình yêu tuôn trào… những lần gọi tên nhau trong sự
xa cách muôn trùng…hay chỉ là những lần giận nhau trong sự hụt hẫng vì một điều
vô cùng giản đơn… trong sự im lặng để rồi tuôn trào cảm xúc bay cùng nhau.
P/S:
Mọi sự miễn cưỡng đều sẽ mang đến hình ảnh tương phản của giấc mơ ngày nào
trong mỗi người.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét