Trang

YÊU EM - CÔ GÁI ĐẾN TỪ....TƯƠNG LAI.!

Em à, khi mọi thứ trong anh dần trở nên nhạt nhẽo và có thể lắm …anh sợ điều ấy, khi nó sẽ bão hòa theo thực tế..thì tiếng cười anh mang lại…đôi khi chỉ là những tiếng đàn lạnh tanh giữa đêm đông… Anh lúc nào cũng cười và luôn làm cho đám đông thấy thú vị…vậy anh có bao giờ buồn không nhỉ? …mọi người bên anh…họ hay đặt câu hỏi như vậy đấy em à? …Anh cũng chỉ cười và nói…anh không phải là thánh?! Rồi họ cũng cười…với câu nói ấy…mà nhiều khi anh nghĩ…anh cũng cần được nói chuyện và tâm sự chứ…



Anh còn nhớ, khi nghe câu chuyện về Kitty…đó là lần anh ghé vào quán thú bông để mua món quà nhỏ tặng em… rồi thấy Kitty – nó đặc biệt ở chỗ là không có miệng… với cái tính bà tám của anh…thì không khó để anh có câu trả lời… nghe xong cái kết của câu chuyện kitty…anh lại ngẫm cho cuộc đời mình… Có phải, anh cũng giống nó… Luôn đi nghe tâm sự và làm cho mọi người thoải mái… đó là ý nghĩa của Kitty đấy… Cố bé không có miệng với sứ mệnh chỉ để lắng nghe…
Hôm nay, anh lại như thường lệ với những khoảnh khắc sống cho riêng mình… Cà phê và lòng vòng ngoài những con phố đông người nhưng lạnh lẽo này… mà mỗi khi em hỏi…anh chỉ nói đó là cái thú và để xem dân tình họ sống sao?!...Đó là cái cách mà anh tìm lại chính mình và trốn chạy với những người xung quan… Cũng là cách mà anh đi tìm những mảnh vỡ của cuộc sống…và gom lại thành một tấm gương sáng cho anh và cho những người bên anh có thể hiểu phần nào cuộc sống nhiều thứ mùi này…

Em hỏi anh: “ Rốt cuộc..đâu là con người của anh?” …Anh không biết?... Đơn giản vì, câu em hỏi…đã có câu trả lời rồi… Anh lại cười và em lại giận… Ừ thì …anh chẳng biết nữa… Không ngoa cho câu chữ thì đó lại là cái cá tính đa màu sắc của anh…
Mà em là ai? Sao lại hỏi anh như vậy? ----- Anh làm em buồn… Oh, nếu em là người thương anh thì không nên hỏi câu đó chứ?... À, thì ra…em lại là cô gái đến từ hôm qua….
Anh xin lỗi, vì đã lỡ yêu… Cô gái của ngày mai rồi… Đó là những lần tôi tự hỏi…tự cười..và thỏa mãn với cái tính khùng khùng của mình…


Có thể trong tôi, bạn và mọi người… sẽ cảm nhận được chút ít…của những người hay mang nụ cười…nhưng đêm về thì góc nào đó…tôi sẽ lại nếm hoặc ngoại tình với sự cô đơn đáng yêu…để ngẫm rằng… Cô gái đên từ ngày mai..sẽ hiểu người mang nhiều tâm sự của hôm nay… 

2 nhận xét:

Nặc danh nói...

hay lắm nhà văn không chuyên à

SongHuong nói...

Có những góc khuất không bao giờ sáng,nó chỉ sáng khi có ngừoi hiểu và cùng trãi nghiệm cùng nó,nhưng có mấy ai làm được như vậy,vì khi sắp chạm vào thì đối phương đã vội ngỡ ngàng bước ngược lùi lại rồi
ấy vậy mà cũng hay lắm đấy nhỉ,ít ra cái góc tâm hồn khuất lặng ấy lại là điểm bình yên nhất giữa cuộc sống xô bồ này