Trang

VẪN MÃI YÊU EM..!

Em thân yêu, thế là mình cũng đã xa nhau được… được cả hơn 5h đồng hồ rồi đấy… Xa màn hình Viber trao nhau những câu yêu thương, xa những lần call nhau trong tiếng cười giòn tan của hạnh phúc, của những câu chuyện hài bất tận ngày nào ấy, xa luôn cả hình ảnh của đôi uyên ương bướng bỉnh mặc kệ công việc để mà dành cho nhau mọi thứ,… Xa nhiều thứ thật đấy! Thế nhưng… kì lạ lắm… Nói là quyết tâm làm điều ấy để mình có thời gian xây dựng những dự định đang được định hình sẵn cũng như những gì mình đã trao đổi cho một tương lai đầy màu sắc yêu thương ấy… Thế mà, anh lại nhớ em lắm lắm… nhớ từng chút, từng chút những gì thuộc về nhau, nhớ luôn cả cái hình ảnh ghi trong 0.001 giây của gương mặt biểu cảm nhất năm mà em đã cùng anh tạo nên. Nhớ càng nhiều… anh lại càng làm nhiều công việc hơn… để xoa dịu đi, để bớt nghiện em và thèm được nghe giọng nói ngọt ngào ấy,… Nhưng nào công việc  có thể xuyên suốt, nào thời gian có thể cướp trọn một ngày vẹn toàn ấy được… Để rồi, sự quyết tâm bớt ghiền em lại… lại trở nên vô vị khi có sự cố… khi mọi thứ trước mắt bỗng trở nên khó chịu và muốn buông bởi cuộc sống gia định thì nào có lúc bình yên mãi mãi đâu… Những lúc ấy, người đầu tiên anh muốn nói chuyện lại là em, người đầu tiên anh muốn chìm trong giấc ngủ là em và cũng là người đầu tiên anh muốn bỏ mặc mọi thứ để được bên em dù chỉ là môt giây thôi… Đó là em – Noọng yêu thương mãi mãi của anh.

Thế đây, thật hay và lạ…đúng là người ta nói, chỉ cần xa nhau… sẽ biết yêu thương như thế nào? Sẽ biết ta là gì của nhau trong dải ngân hà bao la này? Sẽ biết ta tìm đến đâu mỗi lúc cuộc sống dồn ta vào chân tường… Riêng với anh, vẫn mãi là em… em mang đến cho anh cảm giác của hạnh phúc xuất phát từ trái tim biết yêu, cảm xúc của tình yêu xuất phát từ hạnh phúc chân thành, … Mọi thứ như vòng quay …xoay nhẹ nhàng và tới lúc ta không thể sống thiếu nhau. 

Bên em… yêu em và cùng em vượt mọi khó khăn… Từ mà cả anh và em hay sử dụng nhất là bất chấp – đúng! Anh và em bất chấp tất cả từ đạo lý cho đến quy luật, từ hành động cho đến cảm xúc… tất cả đều chẳng thể tác động đến dòng suy nghĩ của yêu thương mãi mãi mà anh và em đã gầy dựng bằng sự chân thành đến vĩnh cửu ấy.

Cuộc sống mà… Nó bắt ta phải lựa chọn nhiều thứ, bắt ta phải đau đớn hoặc hạnh phúc hoặc phải chịu cả hai… Nhưng nó cũng công bằng lắm… công bằng như chính những gì tạo ra nó và bắt nó trở nên hoàn mỹ hơn… Ngay chính cuộc sống cũng có lẽ cảm nhận đó là sự thiếu công bằng so với chính nó …. Khi mà mỗi ngày là sự hoàn thiện thì thời gian lại đẩy nó gần đến với sự hủy diệt… Thế nên, mỗi người trong xã hội này có lẽ chính là kim giây của chiếc đồng hồ cần mẫn hoàn thiện chính mình… Bởi là kim giây, thế nên… anh và em.. cũng là những nhân tố tạo nên vẻ hoàn hảo của một cộng đồng… đó là lý do tại sao anh yêu em và muốn mình mãi mãi không tách rời … chỉ để minh chứng rằng, hoàn cảnh của môi trường, luân lý của cuộc sống và nghĩa đạo của lòng người… chỉ là những hạt bụi vương trên trái tim biết yêu.. mà một khi yêu.. những điều ấy trở nên vô nghĩa trên hành trình nắm chặt tay đến bến bờ hạnh phúc.

Xa em vài tiếng với sự đồng thuận từ cả hai… chỉ để kiểm chứng cho tình yêu, nên nó khác với những lần bận bịu công việc nên không thể trao đổi, khác với những lần giận hờn vô cớ,… Cảm giác của sự khác lạ ấy chỉ tồn tại trong vài phút đầu và sau đó là sự nhớ nhung da diết, là cứ cầm điện thoại lên và đặt xuống, là những câu hỏi vu vơ về nhau, là… và là rất nhiều? Rồi anh lại tự suy nghĩ với tất cả những luận điểm anh viết ở trên… Để rồi, lại rối rít gọi cho em một cách vô thức mà quên đi ta đang kiểm nghiệm chỉ để nói với em… Anh không ổn rồi! Và bên đầu dây bên kia lại là giọng nói trìu mến, ngọt ngào… xua đi những gì khó chịu trong anh… “ là chuyện gì, anh nói em nghe đi?!” Thế đây, tình yêu là thứ cảm xúc mãnh liệt nhất …mà chỉ cần như vậy thôi, mọi chuyện to lớn đến đâu… cũng sẽ biến thành hạt cát li ti, gờn gợn trong cặp kiếng khổng lồ của chữ tình kết từ tình yêu đem lại phép nhiệm màu như vậy đấy.

Vẫn mãi yêu em… vẫn mãi một tình yêu vẹn toàn không tì vết đến bên em và ngày càng mãnh liệt theo đúng nghĩa nghiện và ghiền em lắm lắm… Bởi mọi thứ sau một thời gian bên nhau,… sẽ là dừng lại hay tiếp tục…. anh chọn chiều tiếp tục… vì rằng, thiếu em.. là điều không thể trên hành trình của anh…  Thế nên, mình dừng ngay lại cuộc kiểm nghiệm này nhé… Anh thua cuộc rồi!


…Và hành trình yêu em chính là hành trình của đời anh!