Nếu đợi chờ một hạnh phúc trọn vẹn khi trên tay là chiếc nhẫn của kết quả tình yêu, “beautiful in white” trong bộ áo cưới đẹp nhất ở ngày trọng đại ấy, và … lời chúc tụng của mọi người dành cho đôi uyên ương mãi mãi bên nhau trọn kiếp…
Tất cả những điều đẹp và xúc động ấy – với em là điều gì đó xa vời… xa vời như chính định mệnh gặp nhau của mặt trăng trong bóng đêm đen kịt đó. Xa vời bởi mọi thứ như đã được an bài với đôi mắt yêu ngay từ lúc nhìn và đôi môi biết cười mà anh hay ví von… nụ cười em là giọt nước mắt khô có đầy đủ xúc cảm mãnh liệt nhất cho một tình yêu.
Sự sắp đặt ấy
… như những cơn sóng nối tiếp, bồi thêm tình yêu đượm sâu trong anh và em ngày
càng có lí do và đủ bản lĩnh vượt qua mọi sóng gió ấy… Hạnh phúc, em hay nói…
đó là sự thoải mái khi đi bên cạnh nhau, bình an mỗi khi nhìn thấy nụ cười anh
và hạnh phúc khi hai bàn tay đan xen vào nhau tự lúc nào không hay…
Lúc ấy, anh hiểu ra rằng… bàn tay mềm mại và
biết yêu thương cho sự chấp nhận đến tuyệt đối bởi sự tin vào đinh mệnh, tin
vào con tim của lý trí hòa nhịp … sẽ mãi mãi ngón tay ấy không nhẫn… Không thể
hét thật to với tất cả mọi người rằng: “ Tôi là người hạnh phúc nhất” trong lễ
cưới lung linh sắc nến, ngọt ngào bởi sự thiêng liêng vô điều kiện từ cả hai ấy.
Nhưng có vẻ qua đi tuổi mộng mơ – em đã “ không” cần cho mình một bữa đại tiệc
của ngày trọng đại ấy, mà em vô tình thừa nhận với anh và ngược lại… đôi ta đã
không thể rời xa nhau …vậy hãy mỉm cười và xây dựng tương lai ngày một vững
vàng hơn…
..Và đã đến
lúc, nụ cười tìm và nở mãi trên đôi môi sau những giây phút ta bóp nghẹn lời
con tim, sau giây phút ta làm tổn thương nhau,… bởi quá khứ, bởi vô tình và bởi
vì quá yêu nhau… Đó vẫn là hạnh phúc trong anh, hạnh phúc khi đôi tay không nhẫn
nhưng mãi mãi mình là một gia đình nhỏ hạnh phúc…
Tay không nhẫn
nhưng ở một tương lai không xa… ở một nơi nào đó… thiên thần nhỏ, ngôi nhà thân
yêu, mặt trăng của ngày nào,… và anh sẽ thắp sáng, minh chứng cho kết quả tình
yêu, sau bao năm vun đắp để xây lên một tòa lâu đài bản lĩnh trong tâm hồn sâu lắng.
Lắng đọng một
chút em nhé – lắng đọng để mình thở nhẹ một cái, để siết chặt bàn tay đan vào
nhau sâu hơn nữa, để thả đôi vai gồng gánh bao năm, để suy nghĩ hòa chung lối
đi,… Lúc ây, hãy nhìn vào tương lai với “ tay không nhẫn” và nắm chặt tay anh …trên mọi nẻo đường em nhé.
Bởi thế - với
tình yêu đôi ta… tay không nhẫn cũng chẳng là gì quá khó hiểu… Yêu em!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét