Trang

LẶNG..!

23h55p. 03.2015  rồi..! Đôi mắt nó rất mỏi... Sau khi hoàn tất công việc và giờ nó chỉ muốn chìm thật sâu vào giấc ngủ thôi... Không biết vì lý do gì... Cứ hễ nhắm mắt lại... Bao nhiêu câu hỏi, bao nhiêu hình ảnh của nhau... Cứ thế ùa về... Và nó lại nhớ... Nhớ như chưa hề có ngày xa nhau... Bỗng nó lặng người lại... Nhìn xung quanh với bao lo toan về một ngày mai...

Lặng là lúc đôi tay nó như muốn vùi sâu vào trong quá khứ... Để từng ngón tay chai sần vì cuộc sống có thể đan lồng vào nhau...  Theo kỉ niệm mà tìm lại hơi ấm tình yêu thuở nào... 

Lặng là lúc từng thớ thịt, từng tế bào muốn lao đi tìm hơi thở của nhịp sống như muốn những gì thuộc về nhau hãy cứ im lìm và êm ả tựa vào nhau cho những ngày dài phía trước... 

Lặng là lúc những cơn sóng suy nghĩ cứ mãi không thể kiểm soát được trí óc, không kiểm soát được hành động... Mà cứ thế hoang dại làm theo bản năng để xua đi nỗi nhớ, xua tan sự chịu đựng quá giới hạn... Lúc đó, bản ngã của bản năng lại luôn mang thông điệp của sự tích cực...

Lặng... là lúc hình ảnh trong tim lại nhói đau khi những suy tư, những tâm sự chẳng thể gởi ai,... Rồi vô tình lại tìm thấy để lộ ra một thực tế úa màu... Và rồi xa nhau là cách tìm lại nhau trong hoài niệm...

Lặng là lúc vô vàn câu hỏi được đặt ra và mãi mãi là dấu chấm hỏi đến lặng người... Khi ta đên bên nhau vì quá hiểu và yêu một cách trọn vẹn... Để khi không chấp nhận một thực tế nhạt nhẽo ấy... Một trong hai lại tự khai hoang ra một cuộc sống mới... Rồi giấu nhẹm như khung trời tự sự riêng mà trong đó có tất cả mọi người trừ nó...!

Lặng là lúc cay đắng của sự nghiệt ngã lên ngôi khi mà số phận lại trêu ngươi tình yêu... Hay muốn thử thách sức bền của chặng đường dài ấy... Nhưng dù có như thế nào thì   vẫn là một con số 0 tròn chĩnh, với tất cả niềm yêu thương chứa đựng trọn trong vòng tròn số 0 vô thường ấy...

Lặng là lúc bao suy nghĩ giằng xé bên trong khi bên ngoài là sự im lặng của bóng đêm và chính nó đến rợn người... Khi xung quanh là bóng tối... Chỉ còn vệt sáng trong đôi mắt no căng nỗi niềm nhớ nhung về một mặt trăng tròn trịa..! Đôi khi bóc tách suy nghĩ quá nhiều cũng là cách để thêm một gia vị cay xé bên trong tình yêu ngọt ngào...

Lặng... cũng là lúc sự trừng phạt của bóng đêm đổ xuống hình hài siêu vẹo nhỏ bé, cứ lầm lũi trong đêm... mò mẫm những hoài niệm nhỏ... góp nhặt thành bức tranh tình yêu... Nhưng chẳng may, mảnh ghép cuối cùng lại giòn tan... Rồi vỡ vụn trước khi được ghép vào bức tranh ấy... Hiển nhiên vô tình hay cố ý của số phận... Miếng ghép cuối cùng ấy... lại mang tên của Hạnh phúc..!

Lặng... Phải chăng là lúc bao nỗi lo lắng, bao nỗi yêu thương... Muốn lắm một cơn gió nhẹ... Thổi nó bay cao rồi nhẹ nhàng đặt nó bên mặt trăng sáng ấy... Chỉ để ngắm nhìn sự an bài số phận mà tìm ra một thế giới khác... Nơi ấy, niềm tin chính mình là điều quyết định tất cả..!

Lặng chẳng biết đến lúc nào... đôi mi khép để đôi mắt chìm trong giấc ngủ ... mà say sưa tìm cho mình một giấc mơ đủ tinh tế, đủ yêu thương,... Nơi ấy có mặt tròn tròn..! Tự hào gọi tên yêu thương là mãi mãi... 

P/S: Để biết tình yêu là gì... Ục hãy cứ nghĩ và làm theo trái tim của hôm nay... Khi đó, vào sáng sớm tinh khôi của một ngày mai nào đó... Khi nhớ về hôm nay... Tim vẫn nhói và miệng vẫn nở nụ cười hạnh phúc ở chuỗi những ngày đẹp nhất...của cuộc đời này... Lúc đó, tình yêu là gì... Ục sẽ biết... Nhớ nhé..!

Không có nhận xét nào: