Trang

NGỐC À..!


Lưỡng lự lắm khi anh mới có thể đặt bút viết cho em vài dòng cho những gì anh muốn gởi gắm nơi em… nơi tình yêu của đôi ta… Nói là vài dòng nhưng với anh…đây là bài viết dài nhất, khó nhất và anh muốn em đọc nhất…

Phải chăng khi gục ngã, khi niềm tin về cuộc sống hiện tại cũng như tương lai gần như cân bằng nhau…thì lúc anh gặp được em. Món quà nào cũng có ý nghĩa dù cho quá khứ anh có nhiều và rất nhiều lỗi lầm cho mọi người đã vô tình ghé ngang… Hay chính như cái tương lai vô vị này… Em đến như chính cơn gió nhẹ của mùa đông…nó làm anh giật mình vì lạnh…giật mình vì những điều em mang đến… cử chỉ, ánh mắt, …tất cả em muốn dành cho anh… Sau cái giật mình đó, sau cái lạnh muốn teo….anh lại thấy thật ấm áp với những điều em mang đến…
Sở dĩ đến giờ anh mới có thể viết ra những dòng này… Không phải vì anh không muốn viết ra…Chỉ đơn giản chính là sự khờ dại của tình yêu đôi ta…không làm anh có thể hình dung để vẽ ra những ngôn từ nhẹ nhàng với đủ những gam màu …như chính cái tình yêu của mình… Em giống một thiên sứ tình yêu hơn là một người đi bên cạnh anh… Bên em, anh thấy thật nhỏ bé so với tình yêu em dành tặng… anh vô tâm, anh lao vào công việc và những vấn đề xã hội quá nhiều … Em vẫn thầm lặng bên anh nhưng chính thiên thần may mắn của anh… để những lúc mệt mỏi anh lại “chợt” nhớ ra rằng…anh đang dần đánh rơi thứ quan trọng trong mình.. và rồi anh lại lao đến để tìm em.. nói là tìm em …chứ em luôn và mãi bên anh, em nhỉ? Anh thật làm em đau rất nhiều đúng không? Nói ra, anh cũng đang cảm thấy xấu hổ và muốn dành cái tay này để em đóng dấu…
Khi mà mọi thứ đang dần đi theo nhịp cuộc sống này… anh đã tự tin hơn để dành tặng em những ngôn từ vốn rất ngông cuồng này cho em – người anh đang yêu…. Anh mong sau từ yêu là mãi mãi… Nhưng anh lại không phải là mẫu người có thể sử dụng từ này hoàn hảo vì có lẽ thời gian và ngày mai là kẻ thù của anh…khi nó luôn nằm trong bóng tối và anh chỉ là một người bình thường..nên chẳng thể nhìn thấy được…

Anh cũng mong cuộc sống dừng trôi lúc này để anh có thể nói lên được hai từ mãi mãi… anh mong những gì thuộc về anh là những món quà anh “vô tình” dành tặng em… Cuộc sống thì mãi tiếp diễn và chẳng có hồi kết… Nhưng anh mong lắm ….cái kết đẹp như trong truyện cổ tích giữa đời thường, em ha… Nghe thì có vẻ nhẹ tênh nhưng thực sự …anh và em sẽ phải cố gắng nhiều lắm …. Và như anh nói em nhỉ… Mình chỉ yêu hôm nay thôi em nhé… và cái hợp đồng tình yêu sẽ được ký ngày một …em lại thêm một điều lệ nữa là…yêu anh là hôm này nhưng phải thật trọn vẹn nhé… Anh nghe mà thấy vui vui lắm ….nhưng trọn vẹn..là từ anh mãi không hiểu cho một sự hoàn hảo… anh vẫn mỉm cười dù có chuyện gì xảy ra… em à.. trọn vẹn chỉ tồn tại khi mình học được cách chấp nhận và có một suy nghĩ giản đơn…
Mùa đông cũng đã về rồi… Cũng đã trải qua những tháng ngày thật sự hạnh phúc… Cả anh và em…đều dành tặng những lời ngọt ngào tận sâu đáy lòng… Gạt bỏ quá khứ qua một bên thì anh sẽ không phải là anh… Chôn vùi tương lai trong tình yêu thì sẽ chẳng phải là đấng mày râu nữa… Vậy nên, anh sẽ chỉ là anh của ngày hôm nay…ngốc nghếch khi cố tình yêu một thiên sứ như em… Vẫn chạy theo…à không bay theo từng dòng suy nghĩ luôn có cánh mà anh lại là một xạ thủ tồi nên không thể nào bắt được hết những suy nghĩ ấy…và lại làm em buồn…

Thật sự, càng tới những ngày cuối cùng trong năm…anh lại càng cảm thấy em quan trọng nhường nào… Trong vô vàn người lướt qua…nhanh hay chậm..em vẫn ở đó…trong trái tim anh như chính bản ngã nơi anh…
Ngốc à, có thật sự anh đã vô tình có được tình yêu của em không hay chỉ là những cảm xúc sự vô tư trong tâm hồn vốn đang luôn có những vết thương của thời gian mà anh đang cố tình xoa dịu bằng nụ cười của chính em... Nếu thật sự có nỗi buồn nào em hãy gởi cho anh nhé... Có thể anh sẽ chỉ mang theo bên mình dù biết rằng..sẽ không thể xóa hết trong em...

Cám ơn Ngốc của anh.. Và dù có như thế nào…tương lai ra sao thì … anh sẽ vẫn luôn hướng về em… Một thiên sứ tình yêu trong anh…


“ Bức thư dành cho những người đang và đã yêu… Chúc cho tương lai những cặp tình nhân sẽ mãi gắn kết bền lâu theo cách thời gian ghi dấu…”

8 nhận xét:

Nặc danh nói...

Rất ấm áp nếu ai đó dành tặng những lúc như thế này.
Ước gì

SongHuong nói...

Uoc gi cung co ai do bao voi minh rag anh sẽ vẫn luôn hướng về em… Một thiên sứ tình yêu trong anh… nhi,cau nay dep nhat

Nặc danh nói...

Và...đây cũng chỉ là bài viết. Tác giả dành cho tất cả nào phải tặng riêng ai. Tốt nhất là đừng ước

Nặc danh nói...

^^ Cám ơn Anh thật nhìu...Anh Sju Ngốc của Ngox...Anh đã từng nói " Thiên thần không bao giờ có lỗi cả...Có lỗi chỉ là do con người đã có tình yêu thiên thần thôi..." Nhưng Ngox vẫn mún nói 2 từ " Xin lỗi" ấy với Anh...Vì tất cả!!!

Hôm nay Ngox sẽ không ký HĐ yêu thứ 91 với A nhé...Ngày tự do dành cho A và Ngox...A tranh thủ đi nha!!! hihi NGOX IU ANH <3

Ta là ai..! nói...

Ai vay....

Nặc danh nói...

Đã có chủ nhân :)

SongHuong nói...

Ứoc la quyền của mỗi ngừoi bạn ơi
Dựa trên bài viết để ước chàng hoàng tử tuơng lai chứ ko fai ước tác giả là nv minh đang ứoc

Nặc danh nói...

giả giả-thật thật.