Trang

BUÔNG… KHÔNG NGHĨ!

Mãi mãi giọt nước mặt luôn chảy xuôi… Khi niềm vui là những giọt lệ được buông xuống để hào phóng cho đi những nụ cười với tất cả những người xunh quanh thì nỗi buồn lại ngược lại… nó cũng buông xuống nhưng là nơi của bóng tối, là nơi mãi mãi xunh quanh chỉ mình ta, nơi ở đó… chỉ có vị mặn của nỗi lòng và vị chát của cuộc sống mà thôi.

Mỗi người trong chúng ta… ai cũng sẽ một lần phải buông trong đời… Và chắc chắn rằng cái buông lớn nhất, khó nhất mà cũng dễ dàng nhất… đó không phải là sự buông danh vọng, không hẳn là buông tình yêu, cũng chẳng phải là buông quyền lực,… Vậy hẳn nó chính là buông cõi trần, nó không có nghĩa là sự giải thoát về mặt thể xác mà là sự buông đi những cái vô thường, những điều quá đỗi tầm thường để tìm về cho mình một sự thanh tịnh đến lạ kì, một cõi chân không đầy màu sắc và thi vị của sự ngọt ngào mãi được lan tỏa bằng mùi hương của tình người.

NOỌNG ƠI..! BƯỚC TIẾP NHÉ..


Mặt tròn tròn ơi… anh muốn dắt em đi thật xa… đi mọi nơi và ghi dấu kỉ niệm ở mọi chỗ ta đi qua. Em còn nhớ không? Đó là lời anh hứa và mãi mãi sẽ không có hồi kết… và thế là mình đã đi cùng nhau, qua những con đường mới… với rừng thông, với thác chảy cuộn trào, với đồng lúa rộng mênh mông, với đối núi vun vút… rồi cùng bên nhau ở một tiết trời se lạnh, của những cái ôm và nụ hôn trao nhau thật trọn vẹn… bên ly rượu nồng và những món ăn thơm lừng vị tình ấy.

Tạm thời xa những chuyến đi phượt để quay lại cuộc sồng ồn ào, quay lại quỹ đạo của cơm áo gạo tiền,… Nhưng không vì thế mình sẽ dừng chân… mà đó chỉ là bước dừng cho một hành trình được chuẩn bị kĩ lương hơn, được đi xa hơn và được bên nhau lâu hơn.

TRƯỞNG THÀNH ĐỂ THAY ĐỔI..!



Sinh ra trong gia đình hạnh phúc nhất, với nó là con Út có biệt danh là Ục. Mọi thứ dường như cứ êm đẹp mà trôi qua theo năm tháng với đầy ắp tiếng cười, sự yêu thương che chở nhau mọi lúc của tất cả các thành viên trong gia đình.

Ngày qua ngày… cuộc sống mà chủ đạo là thời gian cứ mải miết kéo lê thân xác nhỏ bé của một cậu nhóc tuổi ham ăn, ham chơi… lớn mỗi ngày theo suy nghĩ và dòng cảm xúc của thực tế. Biết lo toan, biết chu toàn và biết yêu mọi thứ đang có nhiều hơn… Đó là khoảng thời gian hạnh phúc nhất… Khi mọi người trong gia đình là những trạm dừng chân an lành, vui vẻ và luôn tràn đầy năng lượng nhất… mà ở đó, bố mẹ luôn chính là lý tưởng và nguồn năng lượng vô tận nhất.

TÔI NGHĨ… VÀ NGHIỆM CUỘC SỐNG NHƯ VẬY!

Ngày nào cũng băng qua những con đường trong nội thành với khói bụi và xe.. dòng người đông đúc, ngột ngạt cộng thêm cái nắng thật nóng ây, khiến cho người bình thản nhất cũng rất dễ nổi nóng. 

Nhìn xung quanh khoảng cách giữa hai chiếc xe hay giữa nhiều người chỉ là vài cen ti mét… Ấy vậy, mà chẳng ai ngó ngàng hay liếc nhìn ai… Duy chỉ mục tiêu là thoát khỏi chỗ này càng nhanh, càng tốt… Dường như thói quen của sự chịu đựng cảnh tượng này mỗi ngày, khiến cho mỗi người phải thích nghi với sự thơ ơ, thích nghi với sự nhẫn nại cho cuộc sống mưu sinh của mỗi ngày trôi qua…

GHEN YÊU THƯƠNG..!


BÀI HÁT TẶNG EM " XA EM " - XA CHÚT LÀ GHEN...

Trong tình yêu sự ích kỉ và hay ghen… hay giận hờn vô cớ, đôi khi chỉ là những hành động vu vơ dành cho người mình yêu. Tất cả được tạo ra bởi sự thèm khát yêu trong yêu của mỗi đôi uyên ương say tình nồng bên nhau ấy.

Tình yêu của anh và mặt tròn tròn cũng như vậy.. có chăng đó là sự khác nhau của điểm bắt đầu và sự kết thúc, là dấu mãi mãi tròn vo trong tâm trí hoàn hảo của tháng ngày dài vô tận phía trước ấy. Đó là điểm xuất phát của sự vô tâm, lạnh lùng nhưng không vì thế mà lạc nhau… đến sự yêu thương cuồng si, ghen vô lối và ích kỉ cho riêng bản thân mình … là điểm kết thúc của một chặng đường đang diễn ra… và sẽ là khởi đầu cho một tình yêu tròn vo tựa như mặt tròn tròn ấy.