Trang

HỒN EM, NGÀY HÔM QUA..!


Chẳng phải sao... ngày này năm ngoái, nó đang lang thang ở đâu nhỉ? Ah, có thể là mới đi phượt về.. cũng có thể là đang đi... hay chuẩn bị lên một lịch trình khác cho chuyến đi sắp tới. 

Hồi tưởng thôi... rồi ngẫm lại khoảng thời gian ấy... 
Xót xa và có lẽ là đang tìm lại chút gì đó gọi là Xưa... 
Cái thời mọi thứ bỗng trở nên bình thường khi khó khăn... 
Khoảng thời gian của sự bât chấp để mọi thứ trôi đi tự nhiên... vì yêu và được yêu.
Đài từ cho tình yêu cứ thế mà ngân lên... kéo dài ra... trên cung đường phượt... cười và nhìn mọi thứ thật hạnh phúc bởi một thứ kì diều mà người ta thường nói... Tình yêu có thể làm được tất cả nếu bạn muốn.

Vài lần hay một lần trong đời... nó được sống trong khoảng thời gian có lẽ là ngông cuồng nhất. Khoảng lặng mà cái tôi bùng cháy dữ dội nhất... Và cũng đủ rồi .. cho sự liều lĩnh sống vì mình... đủ rồi cho 1 tình yêu trọn vẹn.. vĩnh cửu nhất trong trái tim. 
Nó tĩnh đến mức.... chỉ cần một hơi thở nhẹ.. cũng làm nó nhói lên ... đau và nghĩ nhiều về kí ức ấy. 
Giờ này em đang làm gì? Có đang hạnh phúc không? Người ta có hiểu em nhiều không? Người ta có  biết củ tỏi bướng bỉnh và có " bít tồ" không? ... Quá nhiều kí ức để tạo nên một câu chuyện không hồi kết... 

Dẫu biết rằng, mọi thứ đã chìm trong quá khứ rồi... biết rằng, giờ vị trí của nhau đã rất khác rồi... biết rằng, nụ cười mỗi khi vô tình gặp nhau đã gượng lắm rồi... biết rất nhiều và cũng hiểu rất nhiều... Nhưng dù sao thì mong chờ một hạnh phúc viên mãn nhất đến bên em... 
Mong cho... người ấy hiểu em hơn anh đã từng hiểu...
Yêu em hơn tình yêu anh dành cho em...
Dẫn em vi vu nhiều hơn trên hành trình phượt khám phá và trải nghiệm...
Bảo vệ được trái tim .. vốn đã tổn thương vì anh... 
Mong sao... người ấy sẽ vá được vết thương trong em.. bằng một tình yêu chân  thành nhất... 

... và sau tất cả, anh vẫn muốn em biết rằng... em vẫn luôn luôn là một thế giới riêng của anh... mọi thứ ở em và khoảng thời gian riêng ấy... anh vẫn lưu giữ và xem đó là phép màu cuôc sống đấy... Vì vốn dĩ, cuộc sống không có đáp án....

Vẫn biết... em vẫn theo dõi blog... vẫn biết thỉnh thoảng em vẫn nghĩ về anh... có thể hận và cũng có thể đã tha thứ cho anh... Nhưng dù sao, trong anh... giờ là... tĩnh để vô thường em ah... bởi cuộc sống quá nhiều biến động rồi.. cuộc sống giờ của anh là chăm sóc và hoàn thành sứ mệnh của được sống, của trách nhiệm và yêu mọi thứ ở hiện tại... 

... Buổi sáng của sự hồi tưởng... nhớ và không thể giấu cảm xúc... Nếu lỡ em có hay... đọc và bước tiếp con đường mới em nhé... Chắc chắn nó tốt hơn, bằng phẳng và được công nhận..!

Hôn em, ngày hôm qua..!

Không có nhận xét nào: