Trang

YÊU EM LÀ THÓI QUEN NGỌT NGÀO CỦA ANH

Em ơi, nếu cả thế giới quay lưng lại với anh… thì anh…anh vẫn là cả thế giới của em chứ? Bởi vậy…em mãi mãi là bầu trời của anh.

Bắt đầu sẽ là một thế giới…để cái kết là một bầu trời…cho một tình yêu bất tận vô bờ bến ấy – Cái cảm giấc suy nghĩ lởn vởn những câu nói thật như đùa ấy…lại là chất men, là chất xúc tác cho một điều cao thượng đến tự thương thảo với một bầu trời ấy…

Mở đầu là như vậy, em nhỉ… Như một lời độc thoại của chính anh..một câu hỏi và cũng tự trả lời cho sự trái chiều về một ý niệm xây dựng nền móng vững chắc hơn…

Vẫn biết là mọi bông hoa đều mang trên mình một ý nghĩa, một thông điệp, một tâm hồn, một vẻ đẹp riêng, cao thượng và tinh khôi… Trong thứ tình cảm này, anh và em lại là những bông hoa đơn sắc có cả vị và cả hương…. Hương vị hòa quyện… mọi thứ xung quanh bỗng trở nên đẹp và thật sự khó mà diễn tả được… Vẫn biết điều ấy là thông điệp đủ mạnh mẽ nhất để mãi gán hai tâm hồn luôn quyện vào nhau như chính sự cho đi mà vẫn mãi mãi bên mình.

Ngày nào cũng vậy, cũng là những thông điệp ngắn ngắn…nhưng luôn mang trên mình một sứ mệnh làm người mình thương cảm nhận được hương tình và điều anh muốn nói ấy…em là học sinh xuất sắc khi hiểu và phát triển nó thành một câu chuyện, cho ngày trọn vẹn như chính anh và em đã hứa…

Cái cảm giác vui vui khi nhận được những cử chỉ từ cả hai…cái cảm nhận tạo ra cảm xúc ấy lại mang đến cho anh nhiều niềm hạnh phúc đến ngọt ngào, mà mỗi lần nhớ về nó…anh cảm giác như muốn bay nhanh đến bên em…chỉ để nói: cạp cạp… Rồi nhận lại là ….một điệu cười ngặt nghẽo làm tan chảy mọi phiền muộn trong anh…

Cứ thế và mãi như vậy em nhé… anh luôn yêu em của con người hôm nay với chẳng phải là người thông minh với mọi người, càng không phải là người xinh đẹp của mọi ánh mắt khi bắt gặp em, cũng không là người giàu có đến mức chẳng ai với tới…để anh tự hào về sự hào nhoáng ấy… 

Thế nên, mỗi lần nhớ và nghĩ về em…chỉ là những cơn gió nhẹ nhàng thổi từng đợt tinh khôi từ tâm hồn của em..cứ nhẹ nhàng dong chơi, cứ nhẹ nhàng nhảy múa trong từng kẽ hở của suy nghĩ anh… Và như thế - anh nhớ đến em như một thói quen mà chẳng hề biết rằng… nó hình thành từ đâu.

Bởi vậy…anh mới thốt lên được … Ồ, em ơi – cái sức mạnh từ một mối quan hệ không tên…có thế tạo ra một sự mạnh mẽ để anh giấu em với tất cả thế giới và hình thành một thói quen ngọt ngào mà không hồi kết…không bắt đầu như vậy…


Trong anh giờ là một biển hạnh phúc của thứ cảm xúc mà có lẽ, thế giới này…không đủ rộng, không đủ sâu để chưa đựng nó. Là một cơn gió không ngừng thổi...tạo ra cảm giác thật dễ chịu xua tan đi sự mệt mỏi trong tâm hồn. Là một sự yêu thương mãi mãi...


Yêu em hiện tại là thói quen hằng ngày của thực đơn riêng anh…


Không có nhận xét nào: