Có một nơi mà bạn nên sống...là
miền kỷ niệm.
Có một nơi mà bạn nên đi...là quá khứ....
Nó miên man theo câu nói đó, và nó chợt nhận
ra...nó thật quá lãng phí cho cái hiện tại. Lên chuyến xe quá khứ...nó đi về miền
kỷ niệm. Nơi đó, nó được sống trên sân khấu tuổi thơ..nơi có bạn nó, người thân
nó, được sống trong tình thương bao la...và được suy nghĩ của một đứa trẻ
thơ.... Nó có quá nhiều kỷ niệm về quá khứ.. Trôi theo những suy nghĩ đó..Xe dần
cập bến...và giờ nó đang sống với miền kỷ niệm..nơi nó sẽ thoát khỏi miền quá
khứ vội vã đó... Nó miên man theo những tán lá cây xanh mát, nó yêu cái thiên
nhiên trong lành này...
...nó bắt đầu mơ..!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét