Trang

SAU LƯNG ANH...

Nó tìm về cung đường mới trong quá khứ bộn bề.... lời dang dở...
Ngược cả thời gian để tìm về vòng tay nắng sớm mai... Trong khoảnh khắc ấy, anh với tay theo... cơn gió ngang qua để gởi đến em kỉ niệm nhạt nhoà.... Em còn nhớ không, anh đã từng hứa đi với em tới mọi con đường... nhưng rồi thời điểm này, anh lại chỉ còn mình anh với chiếc bóng siêu vẹo nơi con đường lạ... 

Nhạt nhoà trong cơn nắng, anh lại vô tình vẽ em trong không gian rộng lớn... 
Khói bụi nơi  đường xa, anh lại ngỡ sau đó là nơi em đang đợi... Anh lại cười ... cười một mình trong suy nghĩ về em... Cứ như vậy, nơi đến lại gần anh hơn và cũng rất xa nơi em đang đứng... 

Anh lại vô tình chạm vào kí ức với những câu nói cùng em... Khi đó anh hiểu ra điều thật trùng hợp... khi yêu... mỗi đôi là 1 ngôn ngữ riêng biệt... anh tự dò tần sóng nơi xa... và nhận lại là một luồng gió lạnh vô tình... 

Anh ngừng lại... cơn gió làm nước mắt anh rơi... bỗng trong nước mắt là cả một câu chuyện về em...
Cái mặt tròn tròn trong lưng chừng cơn gió... Đôi mắt to ... trong giọt lệ tuôn rơi... Anh hoá hư vô ...để ngắm nhìn em trong cõi thực... anh kéo thời gian trong hoàng hôn ngả bóng nơi xa... để nhìn em thêm một lần trong đời.

Sau lưng anh giờ chỉ còn vệt nắng... chói chàng và kiêu hãnh xuyên thấu tim...  Bởi thế, tim anh đã khô và vệt máu đã cạn. Anh cần em trong cuộc sỗng ngắn ngủi này... bởi xa nhau anh chẳng còn là anh. Anh chẳng còn tìm được nụ cười nơi con đường mới... nhưng dừng lại là điều không thể. 

Anh thèm mùi của gió... bởi trong đó có hương của em... 
Anh thèm vị của biển... bởi  khi đó anh chạm được vào em...

Cứ như vậy, anh bay trong vòng luẩn quẩn nỗi nhớ... em là tâm vũ trụ.... suy nghĩ là hành tinh nhỏ ...và anh chỉ là con người trong vô vàn những suy nghĩ... bay quanh em... và chẳng bao giờ được chạm em... Nên bởi thế, anh đúng là người điên... trong câu chuyện tự vẽ ra. 

Xe vẫn chạy.... xăng vẫn đầy và sau lưng anh vẫn là chỗ trống... anh tin một lần em sẽ quay lại... 
Anh vẫn hát... Giọng vẫn dở... và sau lưng anh chỉ còn cơn gió... anh tin một lần em sẽ quay lại...
Tim anh đau... Suy nghĩ lạ ... và sau lưng anh phải là em... anh tin một lần em sẽ quay lại...

Người ta nói ... nếu gặp sao băng bay ... mọi điều ước sẽ thành hiện thực... Anh đã thấy... và cũng đã ước... cũng mỉm cười và chờ đợi... vì anh tin vào điều ấy... 
Cũng lâu rồi, sau lần gặp sao băng ấy... anh vẫn tin... dù chỉ cười trong hư vô.

Em à, anh đang ở một nơi ...thật đẹp... với ruộng lúa mênh mông, hương lúa thật ngọt... 
Sau lưng những căn nhà nhỏ là dãy núi rộng lớn...
Sau lưng anh là biển trời thương nhớ ... nhớ hơi thở, nhớ vòng tay, nhớ cử chỉ.. và nhớ giọng nói nơi em...

#TaL@Ai








Không có nhận xét nào: