Trang

LÀ CHIẾN BINH #TaLa@i


Nước mắt... nó có  thể là sự yếu đuối 
Rơi lệ... nó có thể là sự bất lực...
Nước mắt rơi trên đôi môi đang cười.... nó có thể là sự oán trách...
Nhưng... có những giọt nước mắt không hữu hình mà nó vô hình... nó mạnh mẽ đến cô độc và trưởng thành trong mọi hoàn cảnh... 

Ừ thì giờ mới chỉ là những khó khăn ban đầu thôi.... Thực sự cuộc chiến chỉ mới bắt đầu... Và tinh thân luôn là thứ quan trọng nhất... Nó cho phép được buồn, được suy nghĩ và được viết ra trong ngày hôm nay thôi...  Được thể hiện cảm xúc của một con người để sau đó... hãy là một chiến binh nhé... 

... Thế là vẫn như thường ngày ... chỉ khác là ánh sáng sẽ dần xa rồi vụt tắt ở một khoảnh khắc nào đó trong tương lai thôi... Nó muốn đươc khát khao đi và trải nghiệm dải đất hình chữ S này ... nó muốn được khám phá mọi thứ trước khi quá muộn... và nó muốn được mỉm cười thật tươi như một chiến binh đến đoạn kết... 
Hãy là một chiến binh...  Ừ thì mọi thứ sẽ chỉ được đúc kết bằng 3 chữ " rồi sẽ qua!"... Nhưng với nó, sẽ là cả một câu chuyện rất dài đấy...  Nó không xem đây là lòng dũng cảm, càng không xem đây là thử thách... mà đơn giản nó chỉ là chuyện cần phải vượt qua... Không phải là giành chiến thắng vì đó không phải là mục đích sống, càng không phải là trình huấn luyện để trở thành một tượng đài... vì  đó là hành trình quá đỗi bình thường... 

Được phép sống... và Được sống là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau... Có lẽ, được phép sống là điểm khởi đầu và cũng là sự kết thúc... Thế nên, được sống là khoảnh khắc cần nắm bắt của nó... và nó thì vẫn thế, sống theo từng khoảnh khắc ... Để rồi, 1 trong vô số những khoảnh khắc ấy.... là điểm kết thúc nhạt nhẽo ... 

Ngày hôm nay của sự mông lung, của sự sắp xếp và của sự trật tự sống cho một chuỗi ngày đàng hoàng trong tương lai... không hẳn là quá khứ rất tệ, càng không phải hiện tại là cho đi rồi... Nó chỉ là cách vận hành mới của bộ máy cần phải thế... Thế nên, quá khứ và kỉ niệm dường như là mảnh đất của sự bám víu chút gì đó gọi là sự sống... 

Một ngày,.. với bao nhiêu đó  cảm xúc thôi, cũng làm nó mệt nhoài ... và giờ là lúc nó được gọi... À không, phải là thế... là một chiến binh...

Là chiến binh... điều tiên quyết là không được phép gục ngã... 
Là chiến binh... niềm tin vào ngày mai luôn phải có... bởi ngày mai là cơ hội...
Là chiến binh... mọi thứ hãy tự cho nó là lẽ tự nhiên...
Là chiến binh... khoảng cách chỉ là ranh giới cần phải vượt qua... 
Là chiến binh... quá khứ và kỉ niệm là hằng số 0 của phải chấp nhận...
Là chiến binh... liệu nó có xứng đáng không?! Có thể có hoặc có thể không...
Là tôi - dân bụi... là một chiến binh, ...và là chính mình...

Hãy mỉm cười với những câu chuyện bủa vây đời bạn... Vì với nó, đó là hương vị cuộc sống....

Không có nhận xét nào: