Có
gì ý nghĩa hơn… cao quí hơn …và là tất cả khi từng ngày…những nụ cười, những lời
hỏi hạn động viên từ người quan trọng nhất với nó…luôn dành một sự gần gũi đến
lạ kì.. Đó có thể là hoa tuyết của mùa
hè nóng bức này.
HOA TUYẾT TRẮNG…
VỘI VÀNG…
Vội
vàng tin và gởi đi nốt nỗi niềm của tất cả những dòng suy nghĩ trong mọi khoảnh
khác…là cách nó trao chọn niềm tin dành cho người ấy. Nếu đó là sự cho đi …một
cách nhẹ nhàng và thoải mái nhất thì điều nó mong nhận lại đó lại là những nụ
cười tỏa nắng của mỗi ngày… của mỗi lúc lái xe trên đường với dòng người đông
đúc, thì nó vẫn cảm nhận được một khoảng không trong đó có em… người nó vô tình
thích và giờ là yêu của mỗi ngày.
YÊU EM LẮM…
Yêu
em… anh tự tập thêm thói quen gọi em mỗi sáng… tự làm cho hai trái tim cùng hòa
nhịp…tự làm môi cười khi em vui… tự làm nước mắt rơi khi em không vui. Cũng
chính như những thông điệp tình yêu mà em dành anh mỗi sáng ấy… Có thể ngọt, đắng,
cay,…nhưng tận sâu, anh hiểu rằng đó là sự lo lắng cho một tình yêu đẹp, sự vẹn
toàn và trinh trắng em muốn dành cho anh.
COFFEE ĐẮNG VÀ ANH…
NGÀY HẠNH PHÚC…
Ngày
hạnh phúc với anh là gì nhỉ? Là được nhìn thấy em cười…được nhắn tin trò chuyện
cùng em…được nhìn thấy gương mặt với đôi mắt đáng yêu đó. Nhưng tới tận giờ anh
mới hiểu ra được điều ấy…khi mà anh bất ngờ để thời gian qua mặt, rồi gắng gượng
ngồi nhớ về hoài niệm ngày nào ấy với những kỉ niệm của anh và em…nhưng thật
may là em vẫn ở đó..bên anh và mỉm cười cùng anh.
NHỚ BIỂN...
Tiếng
ồn của xe cộ, nhịp sống hối hả,…dòng người đông đúc, xe cộ quá nhiều… Cứ mỗi
sáng thức giấc…bước chân ra khỏi nhà là lúc nó nghĩ rằng…chuẩn bị bước vào cuộc
chiến với xe cộ, với người người và cả với cuộc sống hỗn tạp này. Đến một lúc
nào đó – nó cảm giác mệt mỏi với những gì xảy ra ở hiện tại… và bình thường thì
nó sẽ đi phượt hoặc về nhà… Nhưng có lẽ, nó không thể thực hiện được điều ấy ở
lúc này… Thế nên, cảm giác nghĩ về một nơi nào đó thật bình an..có lẽ là hợp lý
nhất…
Biển
– lúc này nó thực sự nhớ những gì mà biển có thể mang lại. Nhiều bài viết nó đã viết riêng
dành cho biển …và giờ cũng là thêm một bài viết nữa mà biển lại được xuất hiện
trong hình ảnh của một kể bê bết với số phận mệt mỏi trong cuộc sống vô thường
này.
NGÀY CỦA MẸ..!
Mẹ
ơi! Thế là cũng đến ngày của mẹ rồi… Ngày tất cả mọi người đều lắng đọng dành thêm
chút thời gian của một ngày bộn bề để nhớ về Cha mẹ, về gia đình và những kỉ niệm
của một mái ấm hạnh phúc… Riêng con, con thầm cám ơn công sinh thành và dưỡng dục
của Cha mẹ vô bờ bến…
Thực
ra, ngày này…là cơ hội để con viết lên những dòng chữ thay đi những cuộc gọi mỗi
ngày cho Cha mẹ…cũng chỉ là nói chuyện và kể những công việc của một ngày…kể những
mệt mỏi và niềm vui cho Cha mẹ…để rằng…dù con có lớn đến đâu thì cũng sẽ mãi
mãi là con của Cha mẹ. Ngày của Mẹ! Con sẽ không gọi điện về như mỗi ngày nữa…mà
sẽ là một bức thư mẹ nhé… kèm theo muôn ngàn nụ hôn gởi tặng mẹ của một người
con trai đã lớn ở phương xa . Và đây cũng là lần đầu tiên con gởi thư tay cho Mẹ
đấy…
HÌNH XĂM TRONG TIM…
Để
em là của anh…anh hi sinh cái tôi to lớn để nói
anh đang là của em đấy, lúc này và ngay bây giờ…còn ngày mai, anh không
hứa sẽ là của em đâu nhưng rất có thể, em lại là của anh thì sao?!…không phải
vì anh là Nhất Long đâu…mà vì trái tim anh muốn nói điều ấy với em…
TỪ BỎ MỘT THÓI QUEN…
Từ
bỏ một thói quen, đó là điều khó khăn nhất của mỗi người… nhưng đành phải vượt
qua để tiếp tục hành trình tìm lại chính mình. Còn nhớ ai đó đã nói với tôi rằng…
“ để biết mình la ai thì hãy hỏi… bạn của chính mình?!” và nó đúng không?... Có
lẽ là đúng… Đúng với tôi chẳng hạn…
Tôi không có bạn bè…nói chính xác hơn là tôi không xem ai là bạn dù rằng tôi có nhiều mối quan hệ. Tất nhiên rằng, với những mối quan hệ..tùy từng người mà tôi thường có cách cư xử khác nhau… Trong đó, có một mối quan hệ đặc biệt… mà tôi sống thật nhất.
Tôi không có bạn bè…nói chính xác hơn là tôi không xem ai là bạn dù rằng tôi có nhiều mối quan hệ. Tất nhiên rằng, với những mối quan hệ..tùy từng người mà tôi thường có cách cư xử khác nhau… Trong đó, có một mối quan hệ đặc biệt… mà tôi sống thật nhất.
BỠ NGỠ! ĐÀNH THÔI...
Anh yêu em – đó là khoảnh khắc tuyệt vời nhất
mà em mang lại cho anh… và cuối cùng, em cũng mang đi cảm xúc ngọt ngào ấy…để lại
một đóa hoa héo rũ và tàn tạ theo thời gian này.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)