Trang

CÓ MỘT HÀ NỘI RẤT KHÁC..!

Sau bao năm, nó lại quay lại Hà Nội...

Điểm đặc biệt của hành trình này đó không phải là khám phá, cũng không phải là trải nghiệm,... càng không phải cưỡi trên con ngựa sắt để phượt từ SG ra HN... Mà đó chính là một chuyến đi nghỉ dưỡng và tĩnh tâm hơn...

Nó đáp chuyến bay từ Sài Gòn ra Hà Nội với thời tiết khá lạnh 20 độ C. Vất vả lắm nó mới về tới khách sạn sau nửa tiếng ngồi chờ đợi taxi... Có một chút không hài lòng cho lắm...

Một căn phòng khá ấm áp với tông vàng nhẹ... Nó ấn tượng bởi cách decor làm nó rất nhớ một Hội An kiều diễm ấy... Một khoảnh khắc thắt lại mà chỉ mỗi ai đó sẽ hiểu được... Nó lặng lẽ dạo bước dọc trên hồ Trúc Bạch, không gian lạnh và từng hàng quán với ghế nhựa - đặc trưng của người Hà Nội. Bỗng cảm giác của sự cô độc... nó khác hẳn những chuyến đi khám phá khác... 

TIẾNG GỌI..!


Bỗng nó giật mình... khi cái được gọi là sức khoẻ ấy đang giảm sút một cách không phanh...
Bỗng trong nó là những câu hỏi của... Nó còn bao lâu thơi gian nữa? Nó có thể làm được gì nữa? Nó là ai? 
Những câu hỏi văng vẳng ùa về... Mỗi ngày trôi qua... Nó lại tiến gần hơn với một thế giới khác... Có thể  cõi tạm này lại quá ngắn ngủi với nó sao?! 
Nó sẽ mạnh mẽ... sẽ kiên cường và sẽ lạc quan dù cho mọi thứ có tồi tệ như thế nào đi nữa... 

NÀY CHÀNG TRAI..!



Cuộc sống thật ngắn ngủi ... thế nên chàng trai cứ hãy đi mãi về phía ngày mai ấy...
Có những gian khó và nhọc nhằn, có những vấp ngã và cạm bẫy... hãy đừng tặc lưỡi cho qua
Cứ hãy tìm cho mình thử thách để chinh phục, để " sướng" mỗi lúc chạm ngưỡng thiên đường.

Chàng trai àh, vốn dĩ cuộc sống này chông chênh lắm, thế nên mới cần đó một tâm hồn manh mẽ. Một thể chất đủ sức vượt qua gian truân trong những khổ ải mỗi ngày. 
Có những nỗi đau sẽ trở nên chai sạn hơn, trở nên rắn chắc hơn.... để ta vững vàng hơn trong thế nhân đầy sân si này. Nhưng... đâu đó là những nỗi đau mà chỉ cần chạm nhẹ... cả thế giới sẽ tràn ngập về và ta lại yếu đuối, lại phạm những sai lầm tiếp nối nhau.

CỦ TỎI...


Chẳng biết tại sao vài ngày qua anh lại mơ thấy em nhiều đến vậy... 
Mơ thấy lúc ta bên nhau... Thấy ngày em tổ chức sinh nhật cho anh... 
Thấy những ngày tháng ta rong ruổi trên con đường phượt...
Thấy tiếng cười, gương mặt và cả những lúc giận hờn... 
Mở mắt... anh như người mất hồn.. cứ nghĩ mãi về em... 


HÃY CƯỜI NHƯ VẬY EM NHÉ..!


Sự trùng hợp ngẫu nhiên.... lướt qua... vô tình nhìn.. bỗng giật mình... 
Chiếc xe quen thuộc... biển số không thể quên... 
Mọi thứ lại hiện về như mới hôm qua... 
Nghĩ và nghĩ về những gì đã qua... hạnh phúc vẫn đong đầy... Yêu thương vẫn còn đó...
Vẫn yên vị tại nơi ấy... Nơi của quá khứ ấy....

Nụ cười nở trên môi... 
Quá khứ mãi mãi là quá khứ... Nó vẫn rất ngọt ngào, vẫn rất kiêu hãnh về một thời của sự bất chấp.. vì tình yêu.
Hiện tại là sự hài lòng và trở về là chính nó... Để yêu thương và trân trọng tất cả thuộc về tương lai. 

Chút gì đó xao lòng... chút gì đó mãn nguyện khi tất cả lại về với trật tự vốn có của lẽ tự nhiên.
Gởi đến em ngày 8/3 thật nhiều niềm vui và hạnh phúc, bên người mình yêu nhé.
Cám ơn em vì đã cho anh những tháng ngày vẹn tròn nhất... 

#TaLaAi
#TripIsLife



LƯỚT QUA...

Trong quá trình theo đuổi ước mơ, hay chỉ đơn giản là làm điều gì đó mình thích,.. có thể là sẽ phải bỏ qua hay quay lưng đi một vài điều gì đó... mà bất chợt, lúc nào đó trong hiện tại... cái từ giá như ấy lại xuất hiện như một điềm báo... hay lời nhắc nhở cho mỗi lần lướt qua điều gì đó...

Nếu như cái hiện tại to đùng này... mỗi người cứ tự ý mà lướt qua, mà để đó, mà mặc kệ,..khi hiểu rằng... có hay không hành động thì cũng chẳng được bao nhiêu... rồi đến khi ở một tương lai... ngồi ngẫm nghĩ thì lại giá như ..sao ta không làm chuyện đó, sao ta lại có thể bỏ qua... Và có cả những câu chuyện mà đẫm nước mắt của sự hối hận, của nghi ngờ và của những điều hiểu lầm chết người... Mà có vẻ như mỗi người trong chúng ta, ở cái thì hiện tại này tự ý tự cho mình cái quyền được phán xét và cực tin vào cái tôi rỗng tuếch ấy...