Trang

BÌNH YÊN LẮM..!

Lặng một chỗ trong quán coffee gỗ, nó từ tốn suy nghĩ những chuyện đã qua, đang xảy ra và cả những câu chuyện của tương lai... Cái thở phào nhẹ nhõm, nhẹ tênh,... Như một sự ân huệ mà cuộc sống ban tặng mỗi người... Ừm, có thể những lúc như thế này... phần nào tạo cho nó những cung bậc cảm xúc trái chiều nhau. Bỗng nó tự hỏi, hiện tại điều làm nó quan tâm nhất là gì..?! Là chính nó... Là chính những suy nghĩ vẫn đang ngổn ngang, gánh gồng... Xuôi theo cái trĩu nặng của tình người ấy... Hay câu chuyện tình u buồn và có một sự buông không thể nhẹ hơn... nhưng không có nghĩa là niềm đau ít ỏi. Cũng có thể đó là những điều suy nghĩ cho một gia đình với đầy đủ tính chất của một sự trưởng thành, đủ bao trùm, đủ vững,... Với những ngày giông tố đang chờ đón phía trước...

GÁC TRỌ TÌNH YÊU..!

Thật khó mà nói hết những kỷ niệm giữa nó và mtt. Trong thỉnh thoảng của những giây phút thoáng đãng giữa cuộc sống này, là nơi ấy - căn gác trọ chứa đựng tất cả những buồn vui. Đó không phải là nơi xa hoa, lộng lẫy với những món đồ đắt tiền, cũng không phải là nơi mà có thể chứa nhiều người... Nó chỉ đơn giản là nơi của hai trái tim yêu thương, chung nhịp đập.

Tình yêu là thế... Mỗi lúc cứ được nhân lên và lan toả trong Gác trọ nhỏ ấy... Mỗi ngày trôi qua, lại là một kỷ niệm vui vui hay buồn buồn và tất nhiên, gác trọ như cuốn nhật ký để lưu giữ tất cả. Yêu em... Anh nhận ra nhiều thứ mang tên chấp nhận của sự nghiệt ngã ấy... Mọi thông số, mọi số liệu đều chứng mình cho cái kết tình yêu này là con số 0... Mình và tình yêu này không thể mang lại cho nhau hai chữ Hạnh phúc trọn vẹn được. Thế nhưng, mình lại cứ say với nhau, trong khuôn nhạc accoustic tình yêu êm đềm ấy và rồi mọi thứ tưởng như không thể mà lại có thể một cách nhẹ nhàng nhất.