Nếu
tình yêu là sự vun đắp từ nhiều phía….không hẳn ở 2 phía..nó là sự tác động
tương đồng, cân bằng của những câu chuyện hằng ngày….những luông ý kiến phiến
diện từ rất nhiều người xung quanh mối quan hệ ấy… Thì có vẻ chăng, tình yêu là
sự nhặt nhạnh chăm chỉ, ân cần của những người trong cuộc xuất phát từ trái tim
của sự khát khao tìm về hạnh phúc…
Hạnh phúc chỉ
tìm đến với những ai biết nhặt nhạnh từng chút hạnh phúc một cách vất vả để tự
hoàn thiện tấm bảng được phủ đầy bụi thời gian, nhiều lỗ vá chi chít của sự
ganh tị, của sự sân si nơi trần gian… Và đặc biệt nhất là của lỗ hổng của 2 tâm
hồn đầy vết thương…. Thoáng qua với cảm xúc bất ngờ chợt đến sẽ chỉ mang lại ái
tình không trọn vẹn với những câu hỏi không hồi ấm…
Đếm từng nhịp
thời gian để làm bề dày cho background trong tình yêu cũng là cách ta đang tìm
về sự vô thường trong ý nghĩa muốn chiến thắng tất cả…. Tình yêu có thể giúp mỗi
người thêm tính kiến trì…thêm sự nhún nhường…thêm chút cái ngông cuồng bất chấp
tất cả để có hạnh phúc… cũng thêm luôn vẻ uy nghi, ngạo nghễ của những người
chiến thắng khi có được sự hạnh phúc từ đối phương… Giống như một bộ film hành
động..mà nhân vật chính luôn phải chịu nhiều thử thách để có một cái kết đẹp mà người đạo diễn tài
hoa…luôn xem những bối cảnh trong film là thước đo cho cái thực tế thực dụng
này… Có lẽ, tình yêu đẹp chỉ tồn tại ở trong film mà thôi….
Mấy ai đủ
kiên nhẫn, đủ sức để nhặt nhạnh từng chút dư vị rơi vãi của hạnh phúc khi mà
vòng xoáy của đồng tiền, của cuộc sống, ..luôn bủa vây….mọi người… Họ có thể muốn..rất
muốn nhưng thời gian, công sức và những thứ liên quan lại không cho họ cái kết ấy…cái
kết của sự nhặt nhạnh…
Nhặt một vật
rơi xuống đã rất khó… nhặt một sự vô tình còn khó hơn…huống chi ..tình yêu là sự
kết hợp của cái vô tình, vô hình và vô số điều bình dị trong cuộc sống có cả
luôn sự ghê tởm của lòng người…thì quả là những người chịu nhặt nhạnh xứng đáng
được có hạnh phúc … Nhưng cũng không hẳn và không thực sự chịu nhặt nhạnh trong
tình yêu thì sẽ có hạnh phúc …đôi khi nó lại là bi kịch của một cuộc tình đơn
phương… Thế nên… Hãy cùng nắm tay người mình yêu…nhặt nhạnh, thông cảm và yêu
luôn cả cái xấu của người mình yêu nhé…
Tạm kết cho
sự nhặt nhạnh trong tình yêu ..chính là hình ảnh kẻ ăn mày cưỡi ngựa, trên tay
là thanh gươm sáng bóng…trong khu rừng hoang vắng và luôn gặp những vị khách
không mời…mà đi mãi chẳng thể thoát được…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét