Không phải
đây là cụm từ mới mẻ trong thời đại này… mà đơn giản là nó hàm ý cho những ý
nghĩa của tuổi mới lớn…
18 +++ và
hơn thế nữa… Khi mà mọi người ai cũng sẽ phải lớn…ai cũng sẽ phải chịu trách
nhiệm trước những hành động của mình… trước bản thân, pháp luật hay với những
người xung quanh mình…
Nó thể hiện
cho cá tính và cái tôi đang lớn của lứa tuổi… Nó là sự giao thoa giữa điểm cuối
của sự nũng nịu và điểm đầu của sự trưởng thành bắt buộc…
Đừng nói họ
bao gồm tôi, bạn, phụ huynh, xã hội,… toàn thể mọi người… không hề biết chuyện
này… Chúng ta biết và chịu trách nhiệm cho những mầm non này… Và họ chọn cách
gì… Với những phụ huynh thì đó là sự chu cấp tiền bạc mạnh mẽ và cho học tiếp tục
với những yêu cầu của con cái…nếu đứa con có nhận thức tốt thì đồng tiền cha mẹ
bỏ ra có hiệu quả… nói về kinh tế thì hơi buồn cười.. khi nhà đầu tư không cần
biết đến hiệu quả và năng lực của nơi họ đang đầu tư nhưng vẫn đầu tư… giống
theo kiểu nhà nước… Nhìn vào mảnh nhỏ cuộc đời mà thấy kinh tế nước nhà
..hơi buồn… Trở lại chủ đề trên… thế thì phụ huynh đã và đang vẫn
chọn cách đầu tư vì thể diện gia đình ….vì mong muốn con cái có được một công
việc tốt sau khi học xong.. Nhưng họ nào biết… Đầu tư không rõ ràng thì sẽ chịu
nhiều rủi ro.. Đối với giáo dục thì sao… Có hàng tá trường ĐH, CĐ, TC, ..ra đời
để đáp ứng nhu cầu về vấn đề sĩ diện cho toàn dân VN đều muốn con em học trường
ĐH nhưng vấn đề về chất lượng thì nào có nơi nào chứng nhận được …mà chỉ có người
học mới tự cảm được …hoặc dựa vào danh tiếng của trường Công lập và Dân lập…Hơi tàn nhẫn khi phụ
huynh lại đầy con cái vào những vòng xoáy giáo dục…mà người học là con họ cũng
chẳng biết học ĐH làm gì? Đơn giản thôi… Đừng trách họ… Vì họ không được trang
bị điều gì khi sau 18+++ cả… Họ bị thụ động mọi thứ…từ những suy nghĩ, định hướng
cho đến tương lai mù mịt..họ đều mù tịt… Với quá nhiều thông tin và cam kết ảo của các trường nhưng thực tế thì
sau khi tốt nghiệp họ…đì về đâu thì chẳng ai biết chỉ thấy sự thất nghiệp diễn
ra thường xuyên hay chọn công việc không đúng chuyên môn cũng là thương hiệu ở
VN rồi.. Vậy lỗi này thuộc về ai.. hay chỉ là sự tố cáo cho hệ thống giáo dục,
cấp quản lý đầu não đang vô cùng bế tắc trong khâu đào tạo, và quản lý giáo dục…
Có chăng lạ
sự chữa cháy với những hội thảo này nọ …mà chẳng mang ý nghĩa gì ngoài việc vẫn
ép sinh viên đi…và giáo điều…chỉ mang đơn sắc đến ngán ngẩm.. Nói chung là dễ
gây ngủ ngay và luôn… Đó là những mảng tối ….của nền giáo dục… Nhưng vẫn có những
sinh viện tự bứt phá ra và thành công dù đang ngồi ghế ở nhà trường… nhưng sự
thành công ấy có bao nhiêu phần trăm từ sự giáo dục của phụ huynh hay nhà trường..nói
chung là nền giáo dục… 0% đó là câu trả lời… Vì ở cả 2 khía cạnh này không
tương tác đủ lớn để họ có thành công… Với gia đình là sự đặt nặng về tình cảm
cho những hộ không mấy dư giả… và với sự phung phí tài chính đến nỗi bỏ mặc con
em cho những gia đình có của ăn của để… Còn giáo dục thì không bàn tới…. Vì nói
quá nhiều rồi và là chủ đề không hồi kết… Nhưng báo chí lại lấy những sinh viên
đó làm tấm gương cho mọi sinh viên… Liệu có thực sự là tấm gương…khi mà không
phải ai cũng đủ may mắn hay bản lĩnh tự kinh doanh hay tự suy nghĩ để thành
công trong cái suy nghĩ đã ..chứ chưa nói đến vật chất hay thương hiệu bản thân…
Sao họ có thể làm được? Nói là tấm gương
thì tôi chỉ công nhận ở 12 năm ăn học từ trước 18+++ vì ở đó nếu bạn cứ học cần
cù… học mãi…học siếng thì bạn sẽ giỏi… Nhưng ở ĐH ..bạn cứ như vậy….thì ra
ngoài xã hội bạn sẽ chẳng là gì… Đơn giản thôi..vì thứ bạn học là thứ yếu của
xã hội ..thứ mà không cần thiết lắm…
Quả thật lứa
tuổi 18+++ ở VN đáng thương? Ngay cả việc giáo dục giới tính thì lứa tuổi này hầu
như là mù tịt ..khi mà họ buộc phải lớn..phải trải qua ở dòng chảy cuộc đời
này.. Thì 12 năm ăn học của họ…không hề được đề cấp tới… cũng như ..nếu con hay
thằng nào mà xem Web đen với bất kì hình thức nào đều được xem là điều đáng xấu
hổ…và bị cấm đoán.. Ở tuổi tôi là thế.. .Nhưng giờ thì họ quá bạo..bạo đến nỗi
không thể kiểm soát… Đơn giản… vì đó là sự xấu hổ thì họ chỉ xem lén lút và bị
thôi miên vào trò chơi ân ái đấy thôi còn giáo dục về điều ấy có mấy ai dậy…mấy
ai chỉ bảo… trên gd thì càng không..mà thay vào đó thì các hoạt động tuyên truyền
rộng rãi nhưng hiệu quả thì ai mà biết… Vẫn là cách khắc phục hậu quả phần ngọn…
Và hệ lụy từ những điều này thì quá nhiều… không thể kể hết được.. yêu sớm..chia
tay nhanh …là cụm từ không mấy xa lạ nữa…
18+++ ở VN
đang xuống cấp với sự đáng xấu hổ của những
người lớn… những người được giáo dục tốt của hiện tại…nhưng chỉ là sự tự học..hoặc
tự ngã..tự đứng nên việc giáo dục cho thế hệ sau là điều không thể.. Trách nhiệm
có lẽ thuộc về nhà nước… các cấp quản lý… những người quyết định những đơn vị
sách cho mỗi cấp học…Có chăng nên bỏ đi ít tư tưởng cổ hủ cho những môn họ vô vị
và thay vào đó là điều kiện cần và đủ cho thế hệ bước vào mặt trận kinh tế mới…Để
họ có thể tự hào và hãnh diện với những gì mà thế hệ trước đã làm… Đừng để những
hội chứng kim tan… những lịch sử của các nước khác cũng như nền văn minh tiên
tiến khác …làm lu mờ đi một nền giáo dục với những tấm gương sáng chói của 12
năm học.. hãy tiếp nối tấm gương đó một cách tự hào…ở sau 18+++ … ở những gương
sáng mà họ có thể soi vào và thấy mình… Chứ đừng đưa gương ra…mà hộ chẳng biết
học được gì trong ấy…vì sự giáo dục chẳng có hiệu quả…
18+++ Việt
Nam… Đang là hình ảnh cho sự quản lý cũng như năng lực của mọi cấp hiện thời.
Tôi mơ về một
ngày mai..!
Trên là những quan điểm chủ quan của tác giả....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét