Trang

SAU LƯNG ANH...

Nó tìm về cung đường mới trong quá khứ bộn bề.... lời dang dở...
Ngược cả thời gian để tìm về vòng tay nắng sớm mai... Trong khoảnh khắc ấy, anh với tay theo... cơn gió ngang qua để gởi đến em kỉ niệm nhạt nhoà.... Em còn nhớ không, anh đã từng hứa đi với em tới mọi con đường... nhưng rồi thời điểm này, anh lại chỉ còn mình anh với chiếc bóng siêu vẹo nơi con đường lạ... 

Nhạt nhoà trong cơn nắng, anh lại vô tình vẽ em trong không gian rộng lớn... 
Khói bụi nơi  đường xa, anh lại ngỡ sau đó là nơi em đang đợi... Anh lại cười ... cười một mình trong suy nghĩ về em... Cứ như vậy, nơi đến lại gần anh hơn và cũng rất xa nơi em đang đứng... 

Anh lại vô tình chạm vào kí ức với những câu nói cùng em... Khi đó anh hiểu ra điều thật trùng hợp... khi yêu... mỗi đôi là 1 ngôn ngữ riêng biệt... anh tự dò tần sóng nơi xa... và nhận lại là một luồng gió lạnh vô tình...