Trong
những lúc xa gương mặt thân quen ấy, những lúc không còn bên ánh trăng sâu tận trọng
đôi mắt với gương mặt tòn tòn, những lúc con đường tình yêu vắng đi bóng dáng của
đôi tình nhân vùi đùa bên nhau…Đó là một số ít những kỉ niệm nhỏ nhỏ, mà đôi
ta đã từng bước xây dựng trên tòa lâu đài hạnh phúc trọn vẹn ấy… Và khi đó, gặp
em là một định mệnh của số phận, là duyên số cho một tình yêu không hồi kết… Em
mang lại cho anh một định nghĩ về cuộc sống bon chen này, một ý nghĩa trọn vẹn
hơn cho một mảnh ghép còn lại của bức tranh mang tên hạnh phúc. Ấy là khi anh
biết anh nợ em nhiều lắm, mặt tòn tòn à.
Nếu
bình thường, anh sợ nợ người khác lắm… sợ bị nợ từ vật chất đến tiền bạc và
ngay cả tình cảm, anh cũng sợ bị nợ ai đó lắm… Thế nhưng, với mặt tòn tòn của
anh thì ngược lại.. nợ em như là một khoản dư có của anh, khoản nợ mà anh có thể
sẽ chẳng thể trả được mà cứ muốn mắc nợ em hoài hoài vậy đó… Đó là duy nhất và
mãi mãi anh muốn nợ một người … người mang lại nguồn sáng của mỗi đêm, anh vật
vã với bóng hình siêu vẹo một góc trời…để bừng tỉnh khi gặp nhiệm màu tình yêu ấy.
Hôm
qua, hôm nay và ngày mai… trong những
câu chuyện trao nhau bằng trái tim biết cười, đôi môi biết khóc ấy… Anh lại
càng hiểu thêm vê giá trị của những bức tranh chuyển màu, trong tiết trời yêu
thương của sự cho đi thứ tình cảm chẳng phải của mình và nhận lại cảm xúc từ ai
đó, phải mặt tòn tòn không ta ơi?!
Em
thân yêu, lúc ấy anh cũng nhận ra rằng… nụ cười hạnh phúc là kết quả của chặng
đường lượm nhặt khổ đau từ cả hai và chia sẻ thứ cảm nhận yêu thương từ trái
tim, để xoa dịu nỗi đau ấy và rồi tựa vào nhau như chính lực hút của sức mạnh
trong tình yêu ngọt ngào. Bỗng anh thấy, cuộc sống này đẹp lạ thường… trong
bóng tối chẳng thứ màu nào cả.
…Và
anh đang và sẽ tiếp tục nợ em điều gì nhỉ. Uhm, vẫn nợ em đó chứ, anh nợ em chữ
tình trong chữ thương còn thiếu ..chữ thương trong chữ yêu mỗi lúc ta giận
nhau. Anh nợ em khoảnh khắc yêu thương không trọn vẹn, nợ em luôn cả tại sao
không lại gặp em sớm ở cõi trần này… Cuối cùng, anh nợ em…vì đôi khi đã để lạc
mất em trong một khoảnh khắc nào đó…
Mình
đã cùng lên kế hoạch để được thưởng thức dư vị tình yêu đã rơi vãi bởi những giọt
nắng chói chang ấy. Dự định là những con đường tình yêu được nối dài thêm thêm
bởi những cột mốc tình yêu 0 Km và kết thúc chặng đường tình yêu là +∞. Bởi thế,
những bức tranh và cảm xúc sẽ thay đổi rất nhiều khi tình yêu luôn được nở hoa
bởi cảm giác xunh quanh mang lại đó mặt tòn tòn àh…
Nghe
mà vui vui … khi khoản nợ của anh cứ thế tặng lên…là lúc cuộc sống của anh gắn
liền với những nụ cười ấy. Nếu như cuộc sống đang làm em cảm thấy mệt mỏi, bế tắc,…
thì tình yêu này lại là món quà lớn từ cái cục nợ em phải mang theo mang tên nụ
cười này đó. Và khi em nói… em có rất nhiều người… bên em .. nhưng người em cần
luôn mãi mãi chỉ là anh. Anh hiểu là… số nợ của anh là +∞ rồi. Đó cũng là lúc …
Nợ quá hạn và không có khả năng chi trả nhé…
Vì
thế, anh sẽ là cục nợ lớn nhất của tình yêu không trọn vẹn và chỉ tròn trịa này
thôi nhé…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét