Em
yêu, mình phượt nhé… mình sẽ chọn tour đi của những con đường dài với hai bên
là đồng lúa thơm ngát, với đồi thông của nắng ban mai, với cổng hoa sương mù của
buổi sớm tinh mơ - cao nguyên đại ngàn, với thung lũng hoa cải làm đắm say
lòng người, với dòng suối và cả những con người hiền hòa ở mỗi nơi mình đặt
chân đến nữa… Và chắc chắn rằng, con đường ấy sẽ vẫn và mãi mãi là con đường
tình yêu em àh.
Em
và anh sẽ là cả một thế giới riêng đầy yêu thương và cả những giọt nước mắt của
thực tại mang lại. Bỏ trốn em nhỉ? Bỏ trốn ở hiện tại chỉ một thời gian khi đôi
chân của cả hai đã mệt mỏi… khi đôi vai đã không đủ sức gánh vác điều gì cả…
Mình sẽ phượt như vậy, sẽ luôn là những gì đẹp nhất khi không gian chỉ có đôi
ta..cùng con đường dài hun hún…
Vì
là của nhau, vì yêu em, vì trọn vẹn với nhau… vì tất cả những điều thiêng liêng
nhất trong tình yêu tròn tròn ấy… Anh và em sẽ ghi nhật kí tình yêu của mỗi
ngày trên con đường phượt ấy, sẽ lưu lại khoảnh khắc của từng nơi ta dừng chân,
sẽ chép vào bộ nhớ của con tim và hòa quyện với khí trời để tận hưởng cảm giác
ngọt lịm tình yêu trong tay. Sẽ là đi xa …là ở 4 cực của đất nước, là 4 mùa của
thời tiết, là 4 vị ngọt, mặn, đắng, cay, …để ở nơi nào…anh với em cũng là của
nhau…
Ở
thời điểm này, anh muốn làm điều này lắm… khi mà mọi thứ đang trở nên nặng trĩu
đôi chận này.. anh muốn đi…đi với người anh yêu… để ở khoảng thời gian ấy, mình
sẽ bên nhau trọn vẹn nhất. Trong lúc này, mỗi khi bên em…anh lại thấy cảm giác
buồn của em trong đôi mắt dù rằng miệng vẫn cười, anh lại thấy sự tiếc nuối mỗi
khi xa anh, anh lại thấy đôi mắt có chút sưng sưng của một đêm hoen mi…. Anh lại
giận chính anh khi tạp ra viễn cảnh tồi tệ này.
Mình
sẽ đi…đi thật em nhé…hãy cứ để mọi thứ ở sau lưng..hãy cứ để thời gian trôi đi
một cách lãng phí so với hiện thực… hãy cứ để trái tim theo chân cảm xúc và hãy
cứ để bàn tay anh …nắm trọn em, sải bước trên cung đường phượt ấy. Thiên nhiên
lúc ấy, cảnh hoàng hôn và nắng xế chiều …sẽ tô vẽ thêm cho cánh chim tình yêu của
mình đi xa mãi… và hãy gởi những giọt nắng ấy…nhớ người đưa tin là gió …chở đầy
ắp tình yêu với thuyền mây tình yêu và đẩy đi thật xa …xa mãi mãi mà đừng dừng
lại… Khi đó, anh với em…sẽ luôn được ở bên nhau mãi mãi…
Thế
nên..mình đi đi em..đi đi chỉ để được là mãi mãi…đi đi để thực tại là quá khứ
và hoài niệm mà thôi…đi đi để quay lai hiện thưc mình sẽ bên nhau và mặc kệ mọi
chuyện… đi đi để thời gian phải nuối tiếc và ghen tỵ với sự to lớn của tình yêu
anh và em.
Đi…đi…đi
thật em nhé, đi đi để quên đi cái thực tại, được không em ..!
Có thể, đó là chìa khóa để tình yêu mình sẽ là mãi mãi...
1 nhận xét:
Đi bao lâu mới đến cuối nỗi buồn, hả anh ???
Đăng nhận xét