Suốt hôm
nay, anh lặng lẽ đi theo những con phố mà đã in hằn những kỉ niệm về anh và em…
Những cơn gió vẫn như hôm nào e à… Vẫn còn vương hương tình yêu của anh dành
trao em… Vẫn còn đó những cánh hàng rong…những cột mốc đèn đỏ cho tình yêu …
Anh cũng đang rất vui khi nghĩ tới em… A tưởng tượng ra cái vòng tay e ấp mà em
trao anh… A cảm nhận được hơi ấm từ sau lưng dần lan tỏa và chiếm cơ thể mình…
Lúc ấy, anh đã nghĩ về em rất nhiều… Chợt nghĩ lại những ngày sắp tới… Nơi ấy,
có những cơn gió lạnh hơn… những con đường thênh thang nắng và có cả những
thung lũng chải dài hương thơm hoa lá… Cảnh thì rất tuyệt em à… anh đã nghĩ ra
những gì khi làm ở đấy… để khỏa lấp sự thiếu vắng của bóng hình thường nhật của
anh. Nơi ấy đã không có em…phải không em?!.. Bức tranh đẹp nhưng thiếu đi hồn sắc
của nó… thì bức tranh cũng chỉ để người ta ngắm mà thôi…
Anh cũng đã
chuẩn bị cho mình tinh thần để những cái tát của kỉ niệm sẽ vồ vập vào anh..
Cũng như chuẩn bị cả tinh thần để sự cô đơn ngạo nghễ cười nhạo anh ở nơi ấy…
Nhưng dù có gì đi chăng nữa,… Anh cũng sẽ phải vượt qua… vượt qua tất cả để tìm
cho mình những gì đã thuộc về mình… Cho những người xung quanh anh.. có thể tận
hưởng cảm giác ấy… cảm giác của sự no đủ tinh thần và vật chất…
Trong ngày,
anh vô tình ghé qua một studio nhỏ…để chào tạm biệt… vô tình anh đã nhìn thấy
những hình ảnh của Nhật Ký Yêu Xa em à,.
.em biết lúc ấy anh đã nghĩ gì không?... Mà cũng chẳng thể nào nói hết cho em
được… Anh nói là em đừng rơi lệ.. Nhưng anh lại viết quá nhiều..lan man và đụng
chạm đến tinh thần yếu đuối của em.. .Anh xin lỗi em nhé, ngốc của anh… Có thể
cuộc đời này…sắp xếp anh và em vào một bàn cờ tình yêu… Nhưng lại là của 2 chiến
tuyến em à… Mạnh mẽ để vượt qua sống thì anh lại bị gục ngã bởi những con tốt xấu
xí ấy… Nếu anh là vị vua của bàn cờ tình yêu thì em sẽ là hoàng hậu… Nhưng giờ
có lẽ anh chỉ là con tốt trong bàn cờ… Và sẽ chẳng thể nào có được hoàng hậu của
nước ấy… Anh lại ví von làm em thấy mắc cười rồi kìa!... Nhưng anh nghĩ vậy đó…
Bộ óc của kẻ si tình khi rời xa những ký ức thân thuộc …và bỗng nhiên có cái kết
thúc nhạt nhòa này.. Thì anh lại càng cảm nhận điều ấy thật đúng.
Anh mong vào
tương lai …à không, vào một kiếp sau.. .nếu mình nghĩ về nhau thật nhiều…thì
sau này mình sẽ có cả duyên và nợ đấy em à… Vậy, hứa với anh là hãy đừng nghĩ về
anh..mà để riêng anh nghĩ về em thôi nhé… để anh có thể nợ em… nợ càng nhiều
càng tốt nha em. Và anh cũng tin rằng… cái duyên gặp nhau ấy sẽ còn lưu luyến đến
tận cả những kiếp sau em à.
Anh tin rằng…
giữa đêm tối ở nơi xa ấy… thời gian chính là liều thuốc đủ mạnh..để anh có thể
giải khát nỗi nhớ gặm nhấm từng đêm về em.. Anh sẽ vẫn là anh em à.. Cơn
gió của hôm qua!
Gần xa rồi,
biết nói gì để chào tạm biệt..
Thôi xin gởi
ngàn câu nói thân thương…
Để đọng lại
câu tình yêu sau cùng..
Thôi xin giữ
triệu ký ức bên nhau..
Để riêng anh
giữ nhật ký yêu xa
Thôi xin giữ
tiếng cười nơi xa ấy…
Để làm điều
kỳ diệu giữa nơi này..
Thôi xin giữ
câu nói chót đầu môi..
Để im lặng
mãi mãi tình yêu xa….
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét