Củ tỏi
ơi… anh sai rồi… thế nên em hãy xin lỗi anh đi…
Vì sao ư?! Chính em là người đã giúp a trở nên hoàn hảo hơn mỗi ngày,
nhưng cũng chính em là người đã tạo ra điều tồi tệ… lỗi sai ngớ ngẩn từ việc rời
xa em… Thế nên, em hãy là người xin lỗi anh đi…
Anh
sai khi xa em… anh chẳng thể có chút nào bình yên… Mọi thứ đều là giả dối hết…
anh cố tình vạch ra cả đống công việc rồi
lao đầu như người nghiện game để cày và tìm cho mình những nụ cười gượng
gạo…
Anh
sai khi chẳng thể tự vứt mình ra khỏi nỗi nhớ em… tự bứt phá ra điều tồi tệ của
mỗi tối.. của những lúc đi đường … hình ảnh của em… vẫn thế, hiện trong tâm trí
anh và ngăn anh ở tất cả những gì anh muốn làm… Đơn giản vì tất cả những nơi
anh đến, tất cả những điều anh làm…anh đều muốn củ tỏi bên cạnh anh…
Anh
đã đi phượt cùng team xuống bù gia mập… chơi những ngày cuối tuần như một liều
thuốc để với đi nỗi nhớ em… và cũng là muốn để kiểm tra được em trong anh ở những
lúc đi xa sẽ như thế nào… Đêm đó ở bù gia mập… anh thật sự nhớ em đến phát điên
lên… anh quay cuồng lật lại từng dòng ký ức, những hình ảnh, clip của chúng ta…
anh thèm được ôm em… thèm được đùa giỡn cùng em…và thèm cái cảm giác mè nheo mỗi
sáng của em… Khi ấy, anh hiểu ra rằng… mọi sự cố gắng.. mọi sự tính toán và cả
những lời nói cay nghiệt dành cho nhau… để có một cái kết tươi mới hơn… có vẻ
như là nhiệm vụ bất khả thi…
Uhm,
anh đi đi… tựa bài mà hôm qua anh đã up lên… như một trong những kịch bản anh sẽ
nói …sẽ rủa xả em hơn nữa… để chữ hận và sự tuyệt vọng của em… lên thật cao...
lúc ấy, có vẻ cái kết sẽ tới nhanh hơn…và ta sẽ đỡ đau hơn… sau một lần quá đau
rồi. Tất cả mọi thứ, đều được anh nghĩ ra và cố gắng nắn nót viết từng dòng một…
Thế nhưng, có lẽ chẳng thể qua mặt được củ tỏi…. nhưng sẽ làm cho em thật giận…
nếu như không muốn nói là tức phát điên… Có lẽ, sau khi đọc xong… củ tỏi sẽ
nói… “ khùng lên, muốn nói gì thì nói.. nói cho đã đi… rồi hứa hẹn, tương lai,
rồi buông xuôi,… Sau đó là … em muốn hét lên, muốn đấm vào mặt anh,…. Và cuối cùng là tự nhủ bản thân… cố lên” Anh
đoán sai không? Vì thế… em cũng phải xin lỗi anh đi… Ngộ lắm, viết xong… úp xong… giờ anh lại thấy
nó nhảm nhảm khi mà điều mình viết… củ tỏi đểù quá rành rọt rồi… lại còn bị chửi
rủa nữa… Thế nên, điều anh làm được có lẽ là viết ra dòng cảm xúc… thay vì cố gắng
che đậy bằng vẻ ngoài kệch cỡm… để mai này, nếu có duyên gặp nhau… ta cũng có
thể cúi đầu chào nhau….hoặc, nếu còn yêu nhau… ta sẽ còn quay lại… Anh chính thức
thú nhận điều anh đã làm…
Ừm,
củ tỏi ơi… gần tới sinh nhật anh rồi đấy… anh không muốn có cái bánh kem bị bẹp
dúm đâu nhé… anh muốn có một buổi tiệc lãng mạn bên mặt tròn tròn .. trong ánh
nến và bài hát mà ta yêu thích… cùng một bàn tiệc nhỏ đậm chất chay nhà mình
nhé. Anh muốn lúc ấy … em diện cho mình một bộ đồ đẹp nhất… trang điềm nhẹ và
cùng anh thưởng thức bản nhạc tình yêu…đó là clip mà anh và em vẫn hay tự dàn dựng.
Anh nhớ… và anh mong mọi thứ sẽ quay trở lại một lần…. để anh biết rằng, ta mãi
mãi là của nhau… Có vẻ đây là sự ích kỉ nhất với anh..! anh lại sai rồi… em xin
lỗi anh đi…
Củ tỏi
ơi… chắc giờ mình khó có thể quay lại lắm đúng không em… nhưng sao… anh vẫn
mong một ngày… ngày anh và em bên nhau… cùng xây cho mình một điều gì đó thực tế
hơn… cùng dựng cho mình một ước mơ có thât… ở một nơi nào đó… và đó lại là điều
nghe xong.. em sẽ cười nhạt và lại quay đi… anh vẫn sai đúng không em… Có lẽ,
đó chỉ là một giấc mơ thôi… bát nước hất rồi.. sao gom lại được… anh lại sai…
và em lại phải xin lỗi anh đi…
Lần
cuối. … mượn lời bài hát, anh chỉ muốn nói:
“ Có
biết khi em bảo anh đi đi
Là
chỉ mong anh sẽ ở lại
Là để
nghe rằng thiếu vắng em anh sẽ buồn lo ra sao
Nước
mắt rơi để làm gì anh ơi
Là để
thay níu kéo bằng lời
Và để
anh biết người con gái anh yêu rất yếu đuối.”
Củ tỏi..
anh sai rồi..! xin lỗi em thật nhiều…. em xin lỗi anh đi…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét