Thật
khó để diễn tả cảm xúc của ngày hôm nay… Thật khó để kiểm soát mọi thứ khi mà
trong suy nghĩ và hành động lại đang hướng về một ai đó… Cũng thật khó mà thôi
không nghĩ khi trước mắt là một bầu trời kỉ niệm của những tháng ngày đủ làm
trái tim nghẹt thở… Chỉ một ngày thôi… Nhốt và nhét mình trong một cái lọ tối mịt rồi chầm chậm lật lại từng dòng nhật kí, từng hình ảnh và những thói quen thường
ngày nữa…
Có
thể ngày hôm nay chính là mốc thời gian quan trọng lắm trong chuỗi ngày còn lại,
nó đánh dấu cho một mốc son mới và cũng là khép lại một điều gì đó quá đỗi
thiêng liêng, quá đỗi trân trọng và cao quí … Hôm nay, chỉ được phép hôm nay
thôi nhé… Để trái tim trọn vẹn và chẳng bao giờ làm tổn thương bất kì ai xung
quanh nữa…
Mở
đầu là những gì tốt đẹp và hạnh phúc nhất… Ra đi cũng chóng vánh nhưng được dự
báo từ trước… đau và mệt mỏi lắm… Đường đi về hôm qua quá dài, lê thê và ngập
tràn những kỉ niệm… Trong đầu luôn là những câu hỏi về một tương lai vô định, về
những tháng ngày sắp tới sẽ ra sao… về mọi thứ quanh ta sẽ thay đổi như thế nào…
Cảm xúc thì vẫn vậy, trái tim thì vẫn vẹn nguyên… thế nhưng, bước tiếp ư?! Có lẽ
là không… và đâu đó của kí ức ngày hôm qua là Nơi của tình yêu kết thúc…
Nơi
tình yêu kết thúc.. chẳng phải vì hết yêu, hết thương… mà đó là nơi mà mọi thứ
thuộc về nhau được trở thành vĩnh cửu của sự mãi mãi. Phải chăng, đó chính là
liều thuốc xoa dịu vết thương cho những tháng ngày dài lắm ở phía trước… Chẳng
biết liều thuốc ấy có đủ để mỗi ngày xoa dịu vết thương hay không? Nhưng có thể
hiểu rằng, đó là cách tốt nhất để đôi uyên ương được bên nhau mãi mãi… hệt như
câu nói: “ Trong em là anh và ngược lại..” Nó đơn giản lắm, nhưng để nói ra có
lẽ phải mãnh liệt và suy nghĩ nhiều lắm.
Đánh
dấu cho một ngày mới… là kết thúc công việc của một ngày cũ.. là dọn dẹp xong mọi
thứ của ngày hôm nay… Ừ thì dọn.. ừ thì cho đi mọi thứ vào một chiếc hộp kín và
sẽ lâu lắm mới dám mở ra… Đơn giản là vì muốn được mãi mãi thì hãy vượt qua
giai đoạn của ngày hôm nay. Ừ thì lời xin lỗi hay lời cám ơn giờ đã trở thành
vô nghĩa, giờ đã trở nên nhạt nhẽo… khi cái tôi của hai tâm hồn đã thuộc về
nhau thì mọi thứ chỉ còn nằm ở ánh mắt và suy nghĩ. Thế nên, chỉ không gặp và
xa… nhau có lẽ sẽ giúp cho hai trái tim sẽ luôn nằm bên nhau mà thôi.
Đông
rồi… ngày mình biết nhau cũng là đông em nhỉ? Cũng là khoảng thời gian này… và
kết thúc cũng là đông… Đông có lẽ, là vùng kỉ niệm khó quên nhất… Hệt như ý
nghĩa của nó… Cái lạnh, cái tê tái mọi thứ… và làm tất cả trở nên đóng băng… Hi
vọng rằng, cái buốt giá của đông sẽ giúp cho lòng người trở nên “ lạnh” hơn… để
vượt qua quãng thời gian này.
Lời
hứa… anh vẫn giữ… lời nói anh vẫn làm… và thời gian là người bạn đồng hành trên
con đường minh chứng cho sự mãi mãi ấy. Lập đông rồi… cái se lạnh và anh cũng
đã chuẩn bị cả thông điệp của tháng 12 rồi… Thế nên, mọi thứ khi đã được lên kế
hoạch và định sẵn… sẽ bớt đau hơn khi đến lúc trở thành sự thật… Nhưng mãi
trong anh là hình bóng của ai đó … có gương mặt tròn tròn ấy.
Chẳng
cần biết ra sao… chẳng cần biết như thế nào… cũng không muốn biết thêm điều gì…
chỉ cần hiểu hôm nay và cho đến mãi về sau… tư duy tưởng tượng của sức sáng tạo
từ những gì ta đã trao…sẽ là cuộc sống của anh. Thôi một lần nhớ đến em… để chuỗi
tháng ngày sau ta sẽ về nơi ta bắt đầu…
Không
anh… Không những thói quen hằng ngay… không những tiếng cười và cả những lần
phát điên trong cơn tực giận… Mặt tròn tròn hãy mạnh mẽ trên chính đôi chân của
mình nhé. Tương lai là một ẩn số đầy thử thách và biến cố… nhưng cũng thú vị và hạnh phúc lắm… Hãy là em
của những lúc bên anh nhé.
Có
thể … có thể thôi nhé… Không còn anh trên mặt đất này nữa… em hãy tập quên anh
và quên cả những gì là của nhau nhé. Phượt mọi nơi mà anh và em đã từng nghĩ tới…
Nếu không anh… Hãy thực hiện nó em nhé..!
…
Đâu đó bên em… vẫn luôn là anh - âm thầm đi bên cạnh và luôn hướng về một niềm
tin bất diệt…
Tạm
biệt em – Mặt tròn tròn..!
KINGPEARL
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét