Em à, đó là
cảm giác mà anh luôn gặp phải trong những khoảnh khắc của nhịp sống này. Chợt
anh vô tình lao vào công việc bỏ rơi em giữa dòng đời đầy cạm bẫy này. Chợt anh
lao đến bên em khi nhận ra rằng chính em mới là lẽ sống của đời anh. Chợt một
lúc nào đó anh hiểu giá trị cuộc sống không nằm ở đồng tiền vật chất, hay địa vị
danh vọng,… mà chính là ở nụ cười và những giọt nước mắt của em …ẩn sâu bên
trong đôi mắt biết nói ấy.
Chợt anh
nghĩ ra nhiều điều để cùng em xây dựng một đế chế hạnh phúc mãi mãi, theo chính
như cách em đến lặng lẽ bên anh nhưng dạt dào tình yêu bao la. Chợt anh nhìn
xung quanh và mọi thứ dường như chạy thật nhanh …mỗi em ở đó, đứng lặng lẽ và mỉm
cười đợi anh. Chợt mọi thứ cứ đi mãi theo
hướng mất kiểm soát và anh rối lên như sự bế tắc của cú đấm trời giáng mà cuộc
sống dạy, nhưng hiển hiện là nụ cười về niềm tin và sức mạnh vượt qua nỗi đau
bình thường từ cuộc sống ấy … tất nhiên, nó đến từ em – mặt tròn tròn.
Chợt đến –
chợt đi nhưng không khó để hiểu rằng… sự thật đang đọng lại tận sâu trong tim
anh, chính là điều khát khao được bên em và xây dựng hạnh phúc từ nơi chẳng ai
nghĩ tới là có thể… Nó giống như sự ngông cuồng khi xây biệt thự giữa biển cả…
Ngông nghênh hay chông chênh với anh không quá quan trọng mà ở đây chính là sự
cuồng đến nghiện em từ tình cách, từ
hình thái và nét đẹp tự nhiên ấy.
Không phải
chợt mãi thì mọi thứ sẽ trở nên vô vọng trong trạng thái của người đi tìm lại
niềm tin… mà chợt - ở anh là liều thuốc giúp anh hiểu rằng… dù có như thế nào
đi nữa, dù bầu trời rộng lớn cuốn em đi về nơi đâu nữa thì cơn gió tình yêu và
thuyền tình sẽ giúp em về bên bến đò nơi anh. Trong sự hân hoạn trọn vẹn của
con tim, nụ cười yêu thương không ngớt của đôi môi… Bởi thế, chợt… có vẻ đang
là sợi dây bền và cột chặt hai bóng hình thành một.
Chợt đêm nay
gió thổi…đẩy vầng trăng xưa trôi xa theo từng làn mây kia. Rồi va vào bức tường
của tình yêu vỡ vụn và lộ ra mặt tròn tròn tròn chĩnh,…căng tràn sức sống của sự
yêu thương ngọt lịm ấy… Chợt đó, là lúc ANH YÊU EM đến mãi mãi…
Mặt tròn tròn ơi... có lẽ, đêm nay... anh chợt nghĩ đến em như một thói quen từ bao sự chợt của hàng tỉ lần trước ấy... Điều ấy, mình chứng cho một tình yêu vĩnh cửu đó... Yêu lắm!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét