Chẳng phải cứ mưa là sẽ nhớ nhau sao... Và có lẽ đó là khi yêu.
Lúc này, Saigon thật lạnh lẽo với những cơn mưa trĩu nặng tâm trạng... tâm trạng chung với nó... đó là sự cô đơn... Cô đơn khi tình yêu chỉ là những vệt nhớ.
Vệt nhớ.. gợi về những hoài niệm xưa...
Gợi nhớ những cơn mưa của đôi tay đan vào nhau.. của hơi ấm và cả những cái ôm siết chặt.
Đủng đỉnh... là cái cách thời gian cứ như muốn tra tấn tâm hồn của cơn mưa chiều. Len lỏi và bất ngợ tạo ra cú shock trong từng hồi suy nghĩ về em - thế là... anh lại không có điểm tựa để rồi gục ngã dưới những cơn mưa ấy...